Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1704 : Hướng ngung mà sống (18)

Ngày đăng: 01:43 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Tang Ngung sửng sốt mấy giây, chậm rãi hỏi: "Tại sao lại muốn mời tôi?"



Đây chính là cái cớ mà thôi, làm gì có vì sao.



Đương nhiên lời này Sơ Tranh không thể nói.



Sơ Tranh đúng lý hợp tình viện cái lý do: "Không phải người bạn kia của anh nói kỹ thuật của anh tốt lắm sao? Vừa vặn tôi biết anh, vì sao không thể mời?"



Đưa tiền cho anh còn không tốt sao?



Người tốt giống như ta đây, anh đi đâu mà tìm ra được chứ.



Tang Ngung nhìn Sơ Tranh, một hồi lâu sau mới nói: "Gần đây tôi không rảnh, qua một thời gian ngắn nữa mới được."



"Ừ." Sơ Tranh lấy điện thoại di động ra: "Thêm phương thức liên lạc."



Tang Ngung nhìn thấy Sơ Tranh đưa ra mã hai chiều, cuối cùng lấy điện thoại ra, kết bạn với Sơ Tranh.



-



Tang Ngung nhận được điện thoại cần phải đi đến nơi khác, Sơ Tranh không tiện đi theo hắn nữa, chỉ có thể tách ra.Advertisement / Quảng cáo



Sơ Tranh chuẩn bị vòng ra ngoài chờ Meo Meo Meo, chỗ này phức tạp, quay tới quay lui, còn không có chỉ thị mang tính tiêu chí gì, Sơ Tranh đi dạo hai vòng mới tìm được đường ra ngoài.



Sơ Tranh lấy điện thoại di động ra, chuẩn bị gửi định vị cho Meo Meo Meo, bảo cô ấy lát nữa tự đi tới.



Định vị còn chưa gửi, liếc mắt qua thoáng nhìn thấy Meo Meo Meo bị người túm lên chiếc xe đậu bên đường.



Cách quá xa Sơ Tranh không xác định được người trên xe là ai, nhưng tuyệt đối không phải người tên Thư Văn mới vừa rồi.



Sơ Tranh chạy mấy bước đuổi theo, chiếc xe kia đã khởi động lái ra ngoài.



Sơ Tranh vừa đón xe vừa gọi điện thoại cho Meo Meo Meo, điện thoại kết nối, nhưng không ai nhận.



Xe dừng lại bên người Sơ Tranh, Sơ Tranh lên xe, chỉ vào chiếc xe còn chưa biến mất trong dòng xe cộ phía trước: "Đuổi theo chiếc xe việt dã màu đen kia."



Tài xế không cảm thấy kinh ngạc đối với chuyện này này, đạp cần ga đuổi theo.



Xe việt dã một đường chạy đến nơi hoang vắng, dừng ở một tòa nhà nhìn qua gió thổi qua sẽ sụp đổ.



Meo Meo Meo bị người ta túm từ trên xe ra, túm cô ấy vào trong tòa nhà kia.



Meo Meo Meo bị trói trên một cái ghế, hoàn cảnh xung quanh cũ nát, cùng với những gã đàn ông cao lớn trước mặt này, dọa cho Meo Meo Meo sợ mất hồn.



Cô ấy chỉ mượn điện thoại mà thôi, đột nhiên bị người khống chế, che miệng lại, còn có người chụp một cái áo lên đầu cô ấy, rồi túm cô ấy đi.




Sơ Tranh mặt lạnh lùng: "Người lớn nhà mày không dạy mày, không được hái loạn hoa ven đường à?"



Bưu Ca: "Ngày hôm nay tao ngược lại muốn xem xem, hái thì làm sao."



Bưu Ca vung tay lên, cho người tới bắt Sơ Tranh.



Sơ Tranh nhìn người tới, sắc mặt cũng không thay đổi chút nào, người cách cô gần nhất vừa vươn tay ra, thân thể liền nhào về phía trước một cái, đụng vào tường.



Tiếp theo là người phía sau, lấy đủ loại tư thế quỷ dị vọt tới bốn phía.



Giống như thật sự có thứ gì đó bọn họ không nhìn thấy, ấn lấy bọn họ đụng khắp nơi vậy.



Mà cô gái kia, bình tĩnh đứng ở đó, bước chân cũng không chuyển động lấy một cái, hình ảnh này quả thực quá quỷ dị, khiến cho người ta tê cả da đầu.



Sắc mặt Bưu Ca biến đổi, dưới chân vô thức lui về phía sau mấy bước.



"Có ma... Có ma!!"



"A a..."



Bưu Ca hô hấp dồn dập, ánh mắt ngắm nhìn bốn phía, nhưng không nhìn thấy thứ gì cả.



Chẳng lẽ thật sự có thứ gì đó không nhìn thấy được?Advertisement / Quảng cáo



Làm sao có thể!



Bây giờ là thời đại khoa học, đó là phong kiến mê tín



Bưu Ca rất không muốn tin tưởng, nhưng mà lúc này gã không thể không tin, bằng không thì phải giải thích tình huống bây giờ thế nào.



"Bưu Ca, người này rất tà môn."



"Bưu Ca, làm sao bây giờ?"



Người bên cạnh Bưu Ca sắc mặt khó coi hỏi gã, hoảng thành một đám, không biết nên làm gì.



Giữa ban ngày mà Bưu Ca có thể làm được chuyện như vậy, lá gan lớn hơn những người khác, ở trước mặt tiểu đệ nhà mình, Bưu Ca cảm thấy mình không thể hoảng hốt.



Bưu Ca sờ soạng bên hông mình.



Sờ được đồ vật quen thuộc, đáy lòng Bưu Ca giống như có được lực lượng, gã rút vũ khí ra, nhắm vào Sơ Tranh bên kia, quát lớn một tiếng: "Không được nhúc nhích!"



Sơ Tranh: "..."



Khoan đã!



Sao ngươi còn có loại thiết bị nguy hiểm này chứ!!