Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1721 : Hướng ngung mà sống (35)

Ngày đăng: 01:44 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Không chỉ có nhân viên cảm thấy công ty này bổ nhiệm giống như trò đùa, ngay cả Tang Ngung cũng cảm thấy có lẽ Hoàng tổng đang nói đùa.



Hắn chỉ là một nhiếp ảnh gia được mời riêng mà thôi, vừa tới công ty mấy ngày, mà đã được nhận chức tổng thanh tra?



Tang Ngung hỏi một người vì sao Mễ Nghiễn bị đuổi việc, mới biết được chuyện phát sinh.



Mễ Nghiễn thừa nhận?



Tang Ngung cảm thấy chuyện gần đây có chút huyền huyễn, có vẻ giống như thần may mắn đột nhiên giáng lâm xuống chỗ hắn vậy đó?



Đương nhiên Tang Ngung biết rõ, lại chuyện này không thể nào phát sinh trên người hắn.



Mễ Nghiễn nói lời kia là có ý gì?



Ai là chỗ dựa của hắn?



Tang Ngung vẫn luôn không biết rõ ràng, tận đến có một ngày hắn trông thấy Sơ Tranh xuất hiện ở công ty, Hoàng tổng vẻ mặt lấy lòng đi theo bên cạnh cô.



Tang Ngung: "..."Advertisement / Quảng cáo



Sơ Tranh cũng không muốn cho Tang Ngung trông thấy, là Hoàng tổng cứ khăng khăng nói dài nói dai trì hoãn thời gian, bị Tang Ngung gặp phải.



Sơ Tranh trừng Hoàng tổng một cái.



Hoàng tổng: "..." Tôi có làm gì đâu!



Tang Ngung tâm tình phức tạp đi theo Sơ Tranh xuống lầu, lên xe, cửa xe đóng lại, toàn bộ không gian đều yên tĩnh lại.



"Có gì muốn hỏi thì hỏi đi."



"Là em đuổi việc Mễ Nghiễn?"



"Ừ."



"..." Cho nên cô chính là chỗ dựa mà Mễ Nghiễn nói?



Nhiều ngày như vậy, hắn đoán đến đoán đi, cuối cùng người này lại là cô... Hình như cũng không bất ngờ lắm.



"Anh có thể vào được công ty này, cũng là em..." Hắn đã nói mà, vì sao công ty này lại đột nhiên gửi lời mời cho mình.



Nếu như không phải Mễ Nghiễn ở đây, thì lúc ấy hắn cũng sẽ không đồng ý đến.




Nhưng cảm xúc như thế, khi gặp được Sơ Tranh, thì sẽ biến mất hầu như không còn.



Hắn sợ một ngày nào đó, mình sẽ bị cảm xúc như thế chi phối.



Tang Ngung không thích loại cảm giác này.



Bây giờ hắn chỉ muốn yên lặng yêu đương với Sơ Tranh, chỉ cần Mễ Nghiễn không xuất hiện trước mặt mình, chuyện trước kia, hắn không muốn truy cứu.



Trên mặt Mễ Nghiễn không nhìn ra tâm tình gì: "Học trưởng có thời gian nói chuyện không?"



Tang Ngung trầm mặc vài giây, ra hiệu Mễ Nghiễn lên xe.



Vừa vặn, hắn có vấn đề muốn hỏi.



-



Sau khi Mễ Nghiễn lên xe, trực tiếp đi thẳng vào chủ đề: "Học trưởng, xem ra anh ở trong lòng người phụ nữa kia rất không tầm thường, tôi cũng đã rời đi, mà cô ta còn không nguyện ý bỏ qua cho tôi."



Tang Ngung nhíu mày.Advertisement / Quảng cáo



Sơ Tranh còn làm gì nữa?



"Vẻ mặt này của học trưởng, lại không biết à?" Mễ Nghiễn cười lạnh một tiếng: "Tôi rất tò mò, học trưởng dỗ dành người phụ nữ kia thế nào mà cô ta làm nhiều chuyện cho anh thế, là bởi vì kỹ thuật của học trưởng tốt à?"



Cái kỹ thuật này có nghĩa khác, Tang Ngung vừa nghe đã hiểu.



Tang Ngung không để ý tới Mễ Nghiễn âm dương quái khí: "Mễ Nghiễn, trước kia tôi đối xử với cậu không tệ chứ?"



Biểu cảm của Mễ Nghiễn cứng đờ: "Học trưởng muốn nói cái gì?"



"Tại sao cậu lại hãm hại tôi?" Tang Ngung tự nhận mình không hề có lỗi với Mễ Nghiễn, nhưng tại sao hắn ta lại làm như vậy, đây là chuyện hắn vẫn luôn muốn biết.



Cảm xúc trong mắt Mễ Nghiễn đổi tới đổi lui, đại khái là muốn phủ nhận.



Nhưng chống lại ánh mắt Tang Ngung, đáy lòng Mễ Nghiễn hơi trầm xuống.



Chắc hẳn hắn đã biết tất cả mọi chuyện, lúc này mình có phủ nhận, cũng không có ý nghĩa gì.



"Học trưởng ở trường học vẫn luôn là tấm gương của mọi người, mặc kệ nói gì làm gì, người được lấy ra so sánh vĩnh viễn cũng là học trưởng, làm cho người ta vô cùng hâm mộ."



Khi Mễ Nghiễn vừa vào trường học, đã nghe qua danh tiếng của Tang Ngung.



Về sau biết Mễ Na và Tang Ngung là bạn học, hắn ta liền mượn danh nghĩa Mễ Na, đi xem xem vị đại thần này có gì mà không tầm thường