Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1722 : Hướng ngung mà sống (36)

Ngày đăng: 01:44 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Tiếp xúc với nhau, mặc dù Mễ Nghiễn cũng cảm thấy Tang Ngung rất lợi hại, nhưng lòng cạnh tranh của đàn ông con trai vốn đã mạnh, hắn ta tự nhiên không nhìn được mình bị hạ thấp đi.



Nhưng kết quả của mỗi lần, vĩnh viễn đều là năng lực của Tang Ngung vượt qua hắn ta.



Chuyện này khiến Mễ Nghiễn rất khó chịu.



Bình thường Mễ Nghiễn đều đi theo chân Tang Ngung, nhưng đáy lòng hắn ta căn bản chưa từng chịu phục.



Đến sự kiện đằng sau kia...



Tin tức vị đại sư kia sắp đến, hắn ta đã sớm biết.



Nếu Tang Ngung nhận lời mời thành công, thì làm sao còn có chỗ cho hắn ta nữa. Thủ đoạn bình thường không cạnh tranh được, hắn ta chỉ có thể nghĩ ra những cách khác.



Đáy lòng Tang Ngung phát lạnh: "Chỉ bởi vì như thế."



Mễ Nghiễn không đáp lời.



"Nếu như học trưởng đã biết, vậy tôi không còn gì để nói, thế giới này vốn chính là như thế, anh không tính kế với tôi, thì tôi sẽ tính kế anh, tôi cũng không cảm thấy mình làm sai, tôi chẳng qua là vì tiền đồ của mình mà thôi."



Cho tới bây giờ hắn ta cũng chưa từng hối hận.Advertisement / Quảng cáo



Dù sao ngay từ đầu hắn ta đã không chân tình xem Tang Ngung như học trưởng.



Mà lúc ban đầu hắn ta đã xem người này như đối thủ cạnh tranh.



"Nhưng mà, học trưởng để một người phụ nữ tới đối phó với tôi, thật là làm cho tôi ngoài ý muốn."



Đây mới là mục đích hôm nay của Mễ Nghiễn.



Người phụ nữ kia núp trong bóng tối, khó lòng phòng bị.



Bây giờ người duy nhất có thể ra tay chính là Tang Ngung.



"Chuyện này tôi không biết."



"Bây giờ học trưởng biết rồi." Mễ Nghiễn nói: "Anh muốn báo thù tôi cũng được, nhưng tôi hi vọng học trưởng tự làm, đừng mượn tay một người phụ nữ mà làm, như thế sẽ chỉ làm tôi xem thường học trưởng thôi."



Mễ Nghiễn ném ra câu nói này rồi xuống xe rời đi.



Tang Ngung nhìn Mễ Nghiễn biến mất ở trong dòng người, nhíu mày, lái xe quay về chỗ ở.



"Tiểu Sơ."



Tang Ngung đẩy cửa thư phòng ra, quả nhiên trông thấy Sơ Tranh đang bá chiếm bàn đọc sách của hắn, đang lật một quyển sách chuyên ngành.




"Cô nói đùa gì thế?" Làm sáng tỏ chuyện ban đầu, đó không phải là muốn nói cho mọi người biết, sự kiện kia là hắn ta làm ra sao? Sau khi làm sáng tỏ hắn ta có chỗ tốt gì!



"Anh chỉ có hai lựa chọn, hoặc là lựa chọn cõng tội danh hiện tại, bị người phỉ nhổ, bị người xa lánh, sống cuộc sống giống như Tang Ngung trước kia. Hoặc là làm sáng tỏ sự kiện lúc trước."



Sơ Tranh cảm thấy mình thật sự quá tốt rồi.



Còn cho con chó điên này cơ hội lựa chọn.



Mỗi ngày đều đang cố gắng làm một người tốt đó!



【... Tiểu tỷ tỷ ngài có thể bỏ qua cho người tốt được không. 】



Sơ Tranh: Không phải mi bảo ta đừng bỏ qua cho nó sao? Hệ thống bọn mi sao có thể lật lọng thế hả!



【...】 Thật xin lỗi, nó sai rồi.



Mễ Nghiễn xanh mặt, lạnh cả người.



Hai lựa chọn này, không có người nào có thể chọn được cả.



Mặc kệ chọn cái gì, cuối cùng hắn ta cũng sẽ không rơi vào chỗ tốt.



"Suy nghĩ thật kỹ, anh chỉ có thời gian một ngày." Sơ Tranh chắp tay rời đi.Advertisement / Quảng cáo



-



Một ngày sau, Mễ Nghiễn đăng một bài lên vòng kết nối bạn bè, làm sáng tỏ chuyện Tang Ngung lúc trước, là một tay hắn ta trù hoạch.



Sau khi Sơ Tranh nhìn thấy, bảo Mễ Nghiễn đăng lại trên Weibo.



Mễ Nghiễn: "..."



Mễ Nghiễn liên tục cân nhắc, sỡ dĩ lựa chọn làm sáng tỏ, là bởi vì hắn ta cảm thấy sự kiện kia đã trôi qua lâu như vậy rồi, có lẽ cũng không có nhiều người nhớ kỹ Tang Ngung.



Mễ Nghiễn hận không thể bóp chết Sơ Tranh, những cuối cùng vẫn không thể không dựa theo lời cô nói mà làm.



Xác thực không có nhiều người nhớ kỹ Tang Ngung, nhưng luôn có người sẽ nhớ kỹ.



Một số người trong vòng đột nhiên trông thấy một tin tức nặng ký như thế, lập tức truyền cho người cùng nghề bên cạnh xem.



Tin tức này rất nhanh liền truyền ra.



Sơ Tranh cũng không lừa gạt Mễ Nghiễn, xác định sau khi hắn ta đăng rồi, Sơ Tranh cũng cho người giải thích cho Mễ Nghiễn, nói là có cô gái thích hắn ta, tỏ tình không thành, cố ý nói xấu.



Nhưng mà hai chuyện một trước một sau phát sinh, chuyện này không thể không làm mọi người suy nghĩ lung tung được.



Về phần suy nghĩ của những người này là thế nào, vậy thì không nằm trong phạm vi cân nhắc của Sơ Tranh.