Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1751 : Thương nhân thời không (28)

Ngày đăng: 01:44 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Sơ Tranh lấy được dây xích, môi giới hoàn chỉnh, thứ Sơ Tranh có thể tiếp thu được trong nháy mắt nhiều hơn.



Cô rất nhanh lật tìm xem cái gì gọi là nhân viên đang lẩn trốn.



Thương nhân thời không cũng không chỉ có một mình cô, ở các thế giới khác nhau đều tồn tại.



Mà Ngụy Dập là từ thế giới khác tới đây.



Tự tiện tiến vào thế giới khác, đối với quy tắc của thương nhân thời không chính là một loại khiêu chiến.



Không biết Ngụy Dập phạm vào chuyện gì, chạy trốn từ thế giới khác tới bên này... Không sai, Ngụy Dập là trốn tới.



Bây giờ cô thân là thương nhân thời không của thế giới này, nhất định phải diệt trừ hắn ta, nếu không người nguy hiểm chính là chính bản thân cô.



Một khi để hắn ta trở thành thương nhân thời không của thế giới này, đến lúc đó sẽ là các loại phiền toái.



Diệt trừ xử lý!



Sơ Tranh có chút kích động.



Đây chính là chứng nhận của phía trên, Vương bát đản cũng không thể nói gì cô đúng không?Advertisement / Quảng cáo



Quả nhiên Vương Giả giữ vững trầm mặc, không lên tiếng.



Chỉ là bây giờ muốn xử lý hắn ta thì hơi phiền phức...



Ai.



Được tới đâu thì hay tới đó đi.



Sơ Tranh đi từ không gian kia ra, cô trống rỗng xuất hiện, dọa đến Tịch Kính nhảy dựng một cái.



"Em..."



Hắn chỉ chỉ ngoài cửa, vẻ mặt mờ mịt lại vô tội.



Vừa rồi cô không hề rời nhà mà?



Sơ Tranh thuận miệng giải thích một câu: "Tựa như loại truyền tống trên TV ấy, hiểu không?"



Tịch Kính cái hiểu cái không "a" một tiếng, vẻ mặt vẫn rất mờ mịt, ngốc ngốc manh manh có chút đáng yêu.



Sơ Tranh rất không khách khí hưởng dụng nhóc con đáng yêu này.



"Hôm nay có bị dọa sợ không?"




Loại có tiền mà biến thái thì không tính.



Gã đàn ông ngồi một hồi lâu, chống vào ban công đứng lên, quay đầu, vẻ mặt bất thiện nhìn chằm chằm Sơ Tranh.



Một con ranh con cũng dám giáo huấn gã, ai cho cô lá gan đó!



Gã đột nhiên cầm đồ vật bên cạnh lên, đập về phía Sơ Tranh.



Sơ Tranh ngoài ý muốn không đánh trả, mà là kéo Tịch Kính lui về trong phòng.



Gã đàn ông thấy thế, dưới sự phẫn nộ, lần nữa nhặt dây nhảy dây dưới đất lên, đánh vào phía trong phòng.



Rầm ——



Ầm!



Trong phòng thỉnh thoảng truyền ra âm thanh, người bên ngoài nghe đến kinh hồn táng đảm, nhưng mà ngẫm lại thủ đoạn mà Sơ Tranh đối phó với con sâu rượu và đám lưu manh trước đó, bọn họ cảm thấy sẽ không có chuyện gì.



Năm phút sau, gã đàn ông bị Sơ Tranh đá ra, thân thể gã đàn ông nghiêng một cái, đụng vào tấm chắn ban công đằng sau, ngã oạch cả người xuống.



Sơ Tranh ôm cánh tay, đứng dựa vào cửa ra vào, không rõ ý vị: "Chúc mừng ông nha."



Gã đàn ông: "???"Advertisement / Quảng cáo



Đám người: "???"



Chúc mừng cái gì?



Húuuu húuuuu ——



Dưới lầu tiểu khu, ánh sáng đỏ lam giao nhau lóe lên.



-



Tận đến khi người của phía cảnh sát đến, gã đàn ông mới biết được câu chúc mừng kia của Sơ Tranh là có ý gì.



Chúc mừng gã bồi thường đến táng gia bại sản cũng không bồi thường nổi.



Đồ vật trong phòng cô, tùy tiện một món cũng đã hơn 10 ngàn, mà vừa rồi gã đập hư không ít thứ.



Mấu chốt là cô còn ghi hình lại, chứng minh người động thủ đầu tiên là gã.



Trách nhiệm này...



"Là cô ta hãm hại tôi!!" Gã đàn ông chỉ vào Sơ Tranh: "Đồng chí, cô ta cố ý cho tôi vào nhà, cố ý cho tôi đập đồ."



Sơ Tranh dựa vào khung cửa, liếc nhìn gã đàn ông, không nhanh không chậm đáp: "Lời nói không nên nói lung tung, là tôi ra tay trước à?"