Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1755 : Thương nhân thời không (32)

Ngày đăng: 01:44 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Ông chủ còn chưa nghĩ ra mở tiệm mới ở đâu, ngày thứ ba liền mừng khấp khởi nói với Tịch Kính, ông đã chọn được vị trí tốt, lái xe máy điện mang Tịch Kính đi xem.



Cửa hàng ở khu vực phồn hoa nhất đường phố thương nghiệp.



"Ông chủ, không phải chú nói không có tiền sao?" Tịch Kính kinh ngạc: "Tiền thuê ở đây bao nhiêu?"



Ông chủ khoát khoát tay: "Tiền tính là gì chứ."



Tịch Kính: "..."



Ông chủ vỗ bả vai Tịch Kính: "Thiết kế của cửa hàng giao cho cậu nhé."



"Tôi?"



Tịch Kính giật mình, một lát sau lắc đầu: "Tôi không được."



"Không được chỗ nào chứ, cậu nhất định sẽ làm được!" Ông chủ cổ vũ hắn: "Tin tưởng vào mình."



"Ông chủ tôi thật sự..."

Advertisement / Quảng cáo



"Việc này quyết định như vậy đi." Ông chủ giải quyết dứt khoát.



Tịch Kính: "..."



Sao lại quyết định rồi?



Ông chủ bảo Tịch Kính thiết kế cách trang trí của tiệm mới, Tịch Kính sầu đến không được, đêm hôm khuya khoắt vẫn còn ngồi trước bàn, dùng di động tìm kiếm mấy thứ ngổn ngang, rồi lại tô tô vẽ vẽ trên vở.



Hắn vừa trông thấy cái gì đó, thân thể đột nhiên bay lên không: "Anh... Còn chưa làm xong."



"Sáng mai rồi làm."



"Không được, sáng mai anh sẽ quên mất..." Tịch Kính giãy dụa muốn xuống dưới, gần đây Tịch Kính cao hơn không ít, giãy dụa một cái, Sơ Tranh không ôm ổn, hai người trực tiếp ngã lên chiếc giường phía sau.



"A..." Cằm Tịch Kính bị đập một cái, đau đến nhếch miệng.



Nhưng rất nhanh Tịch Kính lại muốn đứng dậy: "Anh làm xong sẽ ngủ, em ngủ trước đi."



Sơ Tranh kéo người về, im ắng nhìn hắn.



Tịch Kính chống hai bên, chèo chống thân thể mình, hắn giãy dụa không tránh ra được, hơi phồng má lên, con ngươi quay tròn một vòng, đột nhiên cúi người xuống, hôn lên khóe môi Sơ Tranh.



Tay Sơ Tranh đè ép hắn buông lỏng ra, Tịch Kính lập tức bứt ra trượt xuống: "Anh sẽ xong ngay thôi."


Cao Đằng vừa muốn từ chối, nam sinh Giáp nói tiếp: "Một ngụm rượu giải được ngàn nỗi sầu, đi đi đi."



Ba nam sinh đến quán bar, Cao Đằng đi vào liền bắt đầu ra sức uống, hai nam sinh cũng không có ý định khuyên, mà uống cùng anh ta.



Cao Đằng có một người bạn gái, quen nhau sáu năm.



Bọn họ ở bên nhau từ hồi cấp 3, cùng lên đại học, nhưng mà không nghĩ tới, mắt thấy là sắp tốt nghiệp đến nơi rồi, bạn gái đột nhiên muốn chia tay với anh ta.



Cao Đằng rất quý trọng tình cảm này, đương nhiên không đồng ý chia tay.



Nhưng đối phương căn bản không cho anh ta cơ hội vãn hồi, rất nhanh liền cùng đi cùng về với một nam sinh khác, cử chỉ thân mật.



Nam sinh kia là phú nhị đại có tiếng, lúc này Cao Đằng mới biết được, phú nhị đại này đã âm thầm theo đuổi bạn gái Cao Đằng một thời gian rất dài.



Bạn gái Cao Đằng vẫn luôn giấu diếm anh ta...



Anh ta vội vàng tốt nghiệp tìm công việc, khoảng thời gian này xác thực không quan tâm nhiều đến bạn gái, nhưng anh ta cũng đang vì tương lai của bọn họ mà.



Ai có thể nghĩ tới...

Advertisement / Quảng cáo



"Bây giờ cô ta từ bỏ cậu, là cô ta không có phúc khí."



"Tôi tin tưởng về sau sẽ có người tốt hơn chờ cậu!"



"Đến, uống đi nào."



Cao Đằng mơ mơ màng màng nhìn thấy bạn gái cũ của mình, kéo một nam sinh đi tới.



"Đậu má!" Nam sinh Giáp chợt vỗ bả vai Cao Đằng, lòng đầy căm phẫn: "Hai con chó điên này tới làm gì!"



Cao Đằng: "..."



Hóa ra không phải ảo giác.



"Cao Đằng, trùng hợp thế." Phú nhị đại quái gở lên tiếng: "Chỉ có ba người các cậu uống rượu thôi à? Bằng không thì cùng nhau uống đi?"



"Mẹ!"



Nam sinh Giáp đứng dậy: "Mẹ nó mày buồn nôn ai đây!"



Phú nhị đại khẽ xì một tiếng: "Hảo tâm mời chúng mày uống rượu, đám nghèo mạt rệp chúng mày cũng chỉ có cái tố chất này thôi, Viện Viện không đi theo mày mới là lựa chọn chính xác, đúng không, Viện Viện."



Nữ sinh tên Viện Viện lôi kéo phú nhị đại, muốn rời khỏi đó.



Tướng mạo Hà Viện Viện cũng coi như xinh đẹp, ở trường học của bọn họ, cũng coi như nhân vật cấp bậc hoa khôi.