Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1761 : Thương nhân thời không (38)

Ngày đăng: 01:44 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Hà Viện Viện đi theo phú nhị đại kia hơn nửa năm, trong lúc đó xác thực cũng hưởng thụ không ít.



Đáng tiếc tiệc vui chóng tàn, phú nhị đại căn bản không có ý định lâu dài với Hà Viện Viện, hơn nửa năm sau chán cô ta, trực tiếp tìm một tiểu minh tinh mười tám tuyến nuôi.



Hà Viện Viện khóc rồi náo rồi, nhưng cũng không có tác dụng gì.



Công việc của cô ta là phú nhị đại tìm cho, bởi vì cô ta gây chuyện quá mức, phú nhị đại trực tiếp cho người đuổi việc cô ta.



Bây giờ Hà Viện Viện đang tìm việc làm khắp nơi.



"Kế tiếp, Hà Viện Viện."



Hà Viện Viện cầm sơ yếu lý lịch đi vào, ấn tượng của người phỏng vấn đối với cô ta cũng không tệ lắm, lúc đi ra Hà Viện Viện thở phào trong lòng.



Hà Viện Viện đi đến cửa thang máy, thang máy mở ra, bên trong là một đám người mặc âu phục giày da, người đứng ở chính giữa, làm Hà Viện Viện sững sờ.



Cao Đằng trông thấy người quen thuộc, cũng sững sờ.



Cao Đằng ghi nhớ lời Sơ Tranh nói, không tiếp tục chú ý đến Hà Viện Viện nữa, cho nên sau đó, anh ta cũng chưa từng gặp lại cô ta.



Có đôi khi anh ta sẽ nghĩ, nếu lần nữa nhìn thấy Hà Viện Viện, anh ta sẽ có tâm tình gì.



Lúc này đột nhiên trông thấy, trong lòng Cao Đằng rất bình tĩnh.



"Cao tổng?"



Người phía sau gọi anh ta một tiếng.



Cao Đằng hoàn hồn, nhấc chân đi ra khỏi thang máy, khẽ gật đầu với Hà Viện Viện, bình tĩnh rời đi.



Có người tò mò quan sát Hà Viện Viện, đại khái là không biết vì sao Cao Đằng lại chào hỏi cô ta.



Mà người bên cạnh Cao Đằng đã rất hiểu chuyện báo cáo tiến triển của hạng mục mới nhất cho anh ta nghe.



Một hồi lâu sau Hà Viện Viện mới hồi phục lại tinh thần, kéo một nhân viên bên cạnh hỏi: "Người vừa đi qua là ai thế?"



"À, Cao tổng của phòng hạng mục của chúng tôi."



"Tên là Cao Đằng sao?"



"Đúng thế."



Không phải cô ta nhận lầm, đó chính là Cao Đằng.



Mà Cao Đằng bây giờ, cô ta gần như không quen biết, tự tin hơn trước kia, cũng đẹp trai hơn trước kia....



-



Hà Viện Viện toại nguyện nhận được thông báo được nhận vào làm việc, cô ta che giấu tâm tình thấp thỏm đi làm, cho là có thể gặp được Cao Đằng.
Cao Đằng không muốn nói đến đề tài này, nói sang chuyện khác: "Sơ Tranh tiểu thư, ngài muốn thù lao gì?"



Nói đến vấn đề này, Cao Đằng lập tức có chút thấp thỏm.



Lúc trước Sơ Tranh nói thù lao nhất định anh ta có thể trả nổi, lại không nói là cái gì.



Sơ Tranh rút từ bên cạnh ra một tấm hình.



Trên tấm hình kia là một cái vòng ngọc nhìn qua hơi cũ.



"Cái này... Là mẹ tôi để lại cho tôi, nói là về sau giao cho vợ tôi."



"Ừ, bây giờ tôi muốn nó."



Cao Đằng: "..."



Cao Đằng cũng không phải không nỡ, chỉ là vật kia dù sao cũng là do mẹ anh ta để lại.



Cao Đằng hít sâu một hơi: "Vậy làm phiền Sơ Tranh tiểu thư đưa tôi về nhà một chuyến, tôi đưa cho ngài."



-



Cao Đằng đưa đồ cho Sơ Tranh, nhận được điện thoại của hai người anh em gọi đi ăn cơm, lại đi ké xe Sơ Tranh qua.



Sơ Tranh tiện đường không từ chối anh ta.



"Sơ Tranh tiểu thư có muốn đi cùng không?"



"Không cần, nhóc con nhà tôi vẫn đang chờ tôi."



Nhóc con... Thiếu niên dung mạo xinh đẹp kia sao?



"Vậy tôi đi trước, có thời gian rảnh lại mời cô và bạn trai cô ăn cơm."



Sơ Tranh không nói được, cũng không nói không được, chờ Cao Đằng xuống xe, cô mới nói thầm một tiếng: "Anh cũng không tìm thấy tôi nữa."



Cao Đằng xuống xe, đi thẳng đến điểm hẹn.



Hai người anh em đã chờ ở đó, thấy anh ta lập tức giơ tay ra hiệu.



"Anh Đằng."



"Ôi anh Đằng, một thời gian không gặp, càng ngày càng ra dáng rồi nhé!"



"Cậu thôi đi."



Bây giờ Cao Đằng tương đối bận rộn, cơ hội gặp mặt bọn họ cũng không nhiều, chỉ thỉnh thoảng họp mặt.



Ba người uống một lát, Cao Đằng ném ra một câu nói mang tính bom.



"Tôi gặp phải Hà Viện Viện."