Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 188 : Vương gia vạn phúc (18)

Ngày đăng: 01:29 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Sơ Tranh mặt không cảm xúc ném tờ giấy vào trong hộp: "Lục Châu."



"Tiểu thư?"



"Đến Tụ Viễn lâu làm chút đồ ăn, rồi đến Cẩm Tú phường chọn mấy bộ y phục đưa vào cung đi."



"Tiểu thư..." Lục Châu hơi chần chờ: "Ngài thích Lục vương gia sao?"



Không phải lúc trước tiểu thư còn thích Diệp công tử sao?



Sao lại...



Ai nha, gần đây tiểu thư có quá nhiều biến hóa, đến chính nàng có đôi khi cũng hoài nghi có phải tiểu thư nhà mình trúng tà không.



"Không."



"Vậy tại sao ngài lại đổi xử với Lục vương gia tốt như vậy?"



Nội tâm Sơ Tranh vô cùng tang thương, nhưng giọng điệu lại hết sức nghiêm túc: "Vì làm người tốt, đi nhanh lên."



...



Mỗi ngày Yến Quy đều phái người đưa một ít đồ ăn tới.



Mỗi lần đều có thêm một tờ giấy, cũng không phải cái gì kỳ quái, mà chỉ là một loại chào hỏi đơn thuần giữa bằng hữu với nhau.



Sơ Tranh nửa chữ cũng không hồi đáp.



Chỉ là mỗi lần đều bảo Lục Châu chuẩn bị những vật khác, đưa vào cung cho hắn.



Thẻ người tốt tặng đồ thì phải trả lễ!



—— Đồ ăn ta làm ngươi thích chứ?



Sơ Tranh nhìn tờ giấy hôm nay, biểu cảm có chút nghiêm túc.



Những thứ này đều do chính tay hắn làm?



Thế là ngày thứ hai cung Vạn Phúc lại ngầm có thêm hai tiểu thái giám hầu hạ, không cho Yến Quy đụng vào bất cứ thứ gì cả.



"Vương gia, ngài nói xem vị Trình tiểu thư này không khỏi có chút lớn mật nhỉ?"



Người trong hoàng cung cũng có thể sai khiến.



Thiếu niên cẩn thận lau chén sứ trong tay, nghe vậy thì hơi ngước mắt: "Nàng có tiền."



Bọn thái giám trong cung tham tài, hắn lại ở ngoại thành, nơi này hoang vu vắng vẻ.



Trước kia Vinh vương còn tới tìm hắn gây sự, gần đây Vinh vương bị cấm túc, cho nên chỗ này mười ngày nửa tháng cũng không có người tới.



Chỉ cần mua chuộc được những người này, thì cho dù cung Vạn Phúc biến thành thế nào, có lẽ cũng không có ai biết.



"Thành vương phủ rốt cuộc có bao nhiêu tiền chứ?"




"Biết là tốt rồi."



"..." Trình Tiêu bảo trì nụ cười: "Thời gian dài như vậy không gặp, tỷ tỷ càng ngày càng để ta lau mắt mà nhìn. Nói đến ta còn phải đa tạ tỷ tỷ, nếu như không phải tỷ tỷ, làm sao ta có được ngày hôm nay."



Trình Tiêu nhấn mạnh hai chữ "đa tạ".



"Không cần khách khí." Sơ Tranh đường đường chính chính nói tiếp.



"..."



Trình Tiêu yêu kiều cười hai tiếng, nàng ta cầm lấy cái kéo trên bàn, đứng dậy đi về phía Sơ Tranh.



"Tỷ tỷ nha, ngươi có biết, vì sao ta lại chán ghét ngươi như vậy không?" Trình Tiêu vuốt vuốt cây kéo trong tay.



"Khi còn bé ngươi thông minh tài hoa, là đích nữ của vương phủ, bất kể làm chuyện gì, ta cũng phải lấy ngươi làm tiêu chuẩn."



"Phụ vương luôn luôn xem ngươi là niềm tự hào, mặc kệ ta cố gắng bao nhiêu, cho dù sau này mẫu thân của ta được nâng lên làm vương phi, thì nữ nhi mà phụ vương thích nhất vẫn là ngươi."



Trình Tiêu hơi nghiêng đầu: "Ngươi nói đi, dựa vào cái gì chứ?"



Sơ Tranh mặt lạnh lùng: "Ngươi phải hỏi Thành vương."



Vấn đề này ta làm sao biết được, ta cũng không phải Thành vương mà.



Trình Tiêu che miệng cười yêu kiều: "Tỷ tỷ à, mẫu thân nói ngươi trúng tà, ta xem ngươi đúng thật là trúng tà rồi, ngay cả phụ vương cũng không gọi..."



Trình Tiêu đột nhiên giơ cây kéo trong tay lên, đâm về phía người mình.



Máu tươi từ trên cánh tay Trình Tiêu chảy xuôi xuống, nhỏ giọt trên mặt đất.



Sơ Tranh: "..."



Đây chính là kiếp nạn mà tiểu đạo sĩ nói à?



Trình Tiêu như không cảm giác được đau đớn, ngược lại còn mang theo ý cười: "Tỷ tỷ, ngươi nói xem, hôm nay ngươi có chết ở chỗ này không?"



Trình Tiêu lên kế hoạch cho chuyện này, là từ lúc nàng ta biết sắp phải tới Kỳ Sơn.



Nếu ở trong cung thì chỉ cần Sơ Tranh không tiến cung, nàng ta căn phải không tiếp xúc được với cô.



Cho nên lần này nàng ta cố ý làm cho cô cũng phải tới.



Lấy độ quan tâm của bệ hạ đối với mình bây giờ, cô đâm mình bị thương, cho dù không lấy được mạng của cô, thì cũng phải làm được chút gì đó.



Nàng ta không sợ đau.



So với hận thù trong lòng thì chút đau đớn ấy tính là gì.



Nếu như không phải cô, sao mình lại tiến cung, sao lại biến thành như bây giờ, người nên tiến cung phải là cô!!



Là cô,Trình Sơ Tranh!



Là cô hủy hoại mình!



Hủy hoại mình và Diệp Dương...