Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1897 : Ma Pháp Sứ Đồ (18)

Ngày đăng: 01:45 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



"Đương nhiên. Tôi giúp anh, anh nói cảm ơn, đây là lễ phép."



Sơ Tranh một mặt nghiêm túc gật đầu.



Cho dù không có tác dụng gì, nhưng nghe một chút cũng không trở ngại gì cả mà!



"Vậy được rồi." Thiếu niên thở ra một hơi, giống như rất bất đắc dĩ: "Cảm ơn cô nha."



Sơ Tranh: "..."



Thẻ người tốt nghe lời như thế sao?



Sơ Tranh cảnh giác quan sát tỉ mỉ người trước mặt này.



Nụ cười của thiếu niên mặc dù nhu thuận, nhưng Sơ Tranh một chút cũng không cảm giác được lúc này hắn có bao nhiêu thiện ý, trong đôi mắt màu vàng óng kia, luôn cảm thấy lóe lên mấy phần ác ý.



"Như vậy..." Quả nhiên, thiếu niên kéo dài âm: "Tại sao cô lại xuất hiện ở đây?"



"..."



Ta nói đi ngang qua mi sẽ tin sao?



Sơ Tranh cảm thấy thẻ người tốt chắc chắn không tin.



Mặt mày thiếu niên cong cong mỉm cười: "Tự tiện xâm nhập nơi này, sẽ bị trừng phạt nha."



Sơ Tranh: "..."



Có thể nói chuyện nghiêm túc được không!



Giọng điệu này mẹ nó ai mà chịu được!



Đáy lòng Sơ Tranh có chút táo bạo, nhưng bây giờ không thể làm gì cả.



"Cô không trả lời vấn đề của tôi sao? Nếu như câu trả lời của cô khiến cho tôi hài lòng, thì tôi sẽ cân nhắc tha cho cô một mạng."



Ta nói ta tới tìm mi, mi tin không?



Sơ Tranh nghiêm mặt: "Tôi giúp anh bắt rồng, hai chuyện này không thể hòa nhau?"



Thiếu niên chớp mắt: "Đương nhiên không thể. Vừa rồi tôi đã nói một tiếng cảm ơn..." Thiếu niên đột nhiên cười cười, trong nháy mắt có loại cảm giác chấn động như phồn hoa đua nhau nở rộ.



Hắn chậm rãi nói: "Hơn nữa, tôi có thể chế phục bọn họ, cũng không bảo cô giúp đỡ đâu."



Ha!



Ý gì đây hả!



Vẫn là ta xen vào việc của người khác rồi?!



Thẻ hắc hóa tính tình đều tùy tiện như thế sao?
Bọn họ không để ý đến mình sao?



Cứ đi như thế?



Thật lòng sao?



Không phải muốn ta quét dọn sao?



Sơ Tranh cũng không muốn quét dọn Sàn Đấu Thú gì đó, bảo cô đánh người còn tạm được.



Hảo tâm giúp hắn bắt rồng, kết quả hắn lại bắt ta quét dọn Sàn Đấu Thú, hảo tâm mà không có hảo báo!



Sơ Tranh theo đường cũ trở về khán đài, trong lúc đó cũng không ai ngăn cản cô.



Nhưng đáy lòng cô cảm thấy thẻ người tốt sẽ không thể dễ dàng bỏ qua cho cô như vậy... Vì sao à? Đừng hỏi, chính là trực giác.



Chỉ là không biết, nếu cô thật sự rời khỏi nơi này, thẻ người tốt sẽ làm gì cô.



Được rồi.



Sợ tên yếu gà như hắn làm gì.



Binh tới tướng chặn nước tới đất ngăn, thực sự không được thì đánh gãy chân nhốt lại thôi.



"Cậu... Cậu về rồi." Alice thấy Sơ Tranh trở về, khuôn mặt nhỏ bớt đi mấy phần khẩn trương: "Không... Không xảy ra chuyện gì chứ?"



Chuyện lớn.



"Không."



Alice trộm nhìn sắc mặt Sơ Tranh, đại khái là biết rõ mình không hỏi ra được gì, rất hiểu chuyện không truy vấn.



Trên sân vừa vặn tiến hành đến mục khán giả khiêu chiến.



Sơ Tranh nhìn thấy có người đẩy lồng sắt ra, lồng sắt dùng vải đỏ che kín, không thấy rõ bên trong là gì.



Lồng sắt bị đẩy đến vị trí trung tâm, mấy người hợp lực, dùng đồ vật bên cạnh treo lồng sắt ở giữa không trung.



Mà mặt đất bị người thiết hạ ma pháp trận và một vài cạm bẫy, lấy lồng sắt bị treo lên không trung làm trung tâm, trải rộng ra hai bên.



Đấu giá sư trước đó bây giờ làm người chủ trì, đi đến bên cạnh lồng sắt.



Gậy ma pháp trong tay cô ta vung lên, vải đỏ che phủ lồng sắt chậm rãi rơi xuống trong ánh nhìn chăm chú của mọi người.



Trong lồng sắt to lớn, giam giữ một người nhỏ nhắn xinh xắn.



Bình phong ma pháp hiển thị đặc tả, đó là một đứa bé trai, trừ quần áo sạch sẽ thuần sắc trắng mặc trên người, thì không có bất kỳ vật trang trí gì.



Sự sợ hãi và tuyệt vọng trên mặt nó bị phóng đại trên bình phong ma pháp.



Người ở chỗ này không hề cảm thấy kỳ quái với chuyện này, thậm chí còn thấp giọng thảo luận.



"Quy tắc của ngày hôm nay rất đơn giản, có thể thành công cứu con mồi trước khi lồng sắt triệt để buông ra, thì coi như chiến thắng. Quy tắc ban thưởng giống như lúc trước, ngoại trừ phần thưởng đã hứa, con mồi cũng sẽ thuộc về người thắng."