Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 192 : Vương gia vạn phúc (22)

Ngày đăng: 01:29 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



"Khụ khụ khụ..." Thiếu niên che miệng ho khan, cả người đều hơi run rẩy.



Thiếu niên ho một hồi lâu, khuôn mặt vốn đã không còn chút huyết sắc, càng lộ ra vẻ tái nhợt.



Sơ Tranh tiến lên, muốn giúp hắn thông khí, kết quả thiếu niên nghiêng vào bên trong, tránh khỏi tay cô.



Yến Quy cúi thấp mặt xuống, chỉ lộ ra đường cong trôi chảy của cằm và một bên sườn mặt, vành tai không biết là vì ho khan hay bởi vì lạnh, mà hiện lên màu đỏ ửng nhàn nhạt.



Sơ Tranh nhìn bàn tay mình một chút.



Tránh cái gì?



Sạch sẽ mà!



Sơ Tranh dùng một tay lôi người trở lại.



Cô đang đứng, Yến Quy thì ngồi, bị cô lôi trở lại, nên Yến Quy trực tiếp dựa vào phần bụng dưới của cô.



Sơ Tranh dữ dằn nói: "Tránh cái gì?"



Hương thơm trên cơ thể thiếu nữ thấm vào ruột gan.



Vành tai Yến Quy càng đỏ hơn.



Bàn tay ấm áp lướt qua phía sau lưng hắn.



Làm cơ thể hắn hơi cứng ngắc.



Cổ họng ngứa ngáy khó chịu, Yến Quy che miệng ho khan không ngừng.



"Khụ khụ... Trình tiểu thư, phiền ngươi buông ta ra." Yến Quy thả nhẹ giọng, nói khẽ.



"Tốt hơn rồi?"



Yến Quy lại cứng đờ, sau đó nghiêm mặt nhẹ gật đầu.



Sơ Tranh buông hắn ra.



Yến Quy lập tức chui vào trong, kéo chăn che mình lại.



Đúng lúc Tiểu Quý Tử đưa canh gừng tới.



Yến Quy bưng bát, dùng thìa sứ, từ từ uống canh gừng.



Làn khói trắng lượn lờ làm cánh môi đỏ của thiếu niên càng thêm tươi đẹp...



"Trình tiểu thư ngài cũng uống một chút chứ?" Tiểu Quý Tử bưng tới hai chén.



"Ừ." Lần này Sơ Tranh ngược lại không cự tuyệt.



Cô có chút khát, đặc biệt là khi nhìn Yến Quy uống canh gừng.



Yến Quy uống xong canh gừng, cúi đầu, lễ phép nói: "Đa tạ Trình tiểu thư, ta muốn nghỉ ngơi, ngày khác lại đến nhà bái tạ."



Đây là lệnh đuổi khách.



Sơ Tranh nghe được.



Cứu hắn một mạng, mà hắn lại đối đãi với mình như thế.



Vật nhỏ không có lương tâm!



Sơ Tranh trầm mặc nhìn hắn một hồi, rồi quay người rời đi.




Triều thần và tế quan đều cảm thấy đây là điềm không may.



Lửa giận Hoàng đế tích tụ bấy lâu đột nhiên bùng nổ, liên tiếp chém mấy người.



Cầu phúc phải diễn ra liên tục trong vòng nửa tháng, trong quá trình đó Hoàng đế liên tiếp giết người, làm đám triều thần tức giận đến mức nôn ra máu, nhưng lại không dám nhiều lời, vì sợ bạo quân một lời không hợp lại chém luôn bọn họ.



Nửa tháng này toàn bộ hành cung đều lộ ra một cổ áp lực nặng nề, khiến cho mọi người không thở nổi.



Quá trình cầu phúc rườm rà, nữ quyến và đám đại thần lại không ở cùng một nơi, bởi vậy nửa tháng này, Sơ Tranh cơ hồ chưa từng thấy Yến Quy.



Thẻ người tốt cũng không quá muốn gặp cô...



Sơ Tranh suy nghĩ vấn đề này, rồi đi về phía tẩm điện của Yến Quy.



"Diệp Tướng quân, ngươi buông ta ra."



"Tiêu Tiêu, nàng nghe ta nói..."



"Diệp tướng quân, nam nữ thụ thụ bất thân, hiện tại ta là nữ nhân của bệ hạ, xin hãy buông ta ra."



Vì Sơ Tranh không muốn bị người ta trông thấy, nên cô chọn một con đường vô cùng vắng vẻ trong hành cung.



Nghe thấy âm thanh quen thuộc, cô ngừng lại, nhìn quanh bốn phía, rồi lén lút đi về hướng âm thanh truyền tới.



Cô ngồi xổm sau lùm cây, nhìn về phía bên kia.



Chỗ này là một hòn núi giả, thập phần u tĩnh, nếu như không phải Trình Tiêu hơi kích động, thì có lẽ Sơ Tranh cũng không nghe thấy.



Một tướng quân tuấn mỹ trẻ tuổi lôi kéo Trình Tiêu ung dung hoa quý.



Sắc mặt Trình Tiêu nhìn có vẻ cực kỳ kháng cự, nhưng thân thể lại hết sức thành thật, một chút ý tứ phản kháng cũng không có.



Sơ Tranh: "..."



Tốt xấu gì ngươi cũng phải phản kháng tượng trưng một chút chứ!



Diễn kịch phải diễn cho trót nha!



Sao lại không chuyên nghiệp như thế được!



Diệp Dương thành khẩn xin lỗi Trình Tiêu, nói lúc trước không phải y không muốn cứu nàng ta, mà là vì y không có cách nào cả.



Hoàng đế là vua của một nước.



Y thân là thần tử, kháng chỉ là tử tội.



Trình Tiêu vừa khóc vừa mắng.



Hai người nói qua nói lại một hồi rồi ôm chầm lấy nhau.



***



Halo 🤗



Bộ truyện này bắt đầu đăng trên wattpad vào ngày 28/9. Tất nhiên không phải ngày đầu edit mà là ngày đầu đăng. Và hôm nay vừa tròn hai tháng.



Thành quả đạt được là 101k lượt đọc và hơn 16,6k lượt vote.



Ta lại ngoi lên bạo chương ăn mừng đây



Lúc đầu edit vì một phút nóng đầu, ta không nghĩ là sẽ được ủng hộ như vậy. 🤣



Thành thật cảm ơn các nàng rất rất nhiều ♡♡♡



Đọc truyện vui vẻ và tiếp tục ủng hộ ta nhé. Yêu thương ♡♡♡