Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1933 : Thế giới trong gương (10)

Ngày đăng: 01:46 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Ngày hôm nay đột nhiên khác thường như vậy, ba người ở đây đều có chút khiếp sợ.



Cha Trình hừ một tiếng, không nói gì thêm, không xem báo nữa, mà đổi thành xem điện thoại di động.



"Anh..."



Khúc Ngạn nghiêng người về phía Trình Mộ.



Trình Mộ chán ghét liếc cậu ta một cái, cảnh cáo nói: "Đừng nói chuyện với tôi."



"..."



Cha Trình ngẩng đầu, vừa định răn dạy hắn nói chuyện với em trai kiểu gì đấy, người phụ nữ kia vội vàng đè cánh tay ông ta lại, lắc đầu với ông ta.



-



Năm 2019.



Sơ Tranh ăn sáng xong trở về, Trình Mộ đã ở trong phòng, đang đổi tới đổi lui, sắc mặt nặng nề.



—— Còn chưa đi học?



Ánh mắt Trình Mộ liếc qua quét đến tấm gương, lập tức chuyển người, đối mặt với trong gương.



"Tôi không đi, tôi có vấn đề muốn hỏi cô."



—— Đi học.



Trình Mộ: "..."



Trình Mộ cất sách vào balo, rời phòng, đi ra được một khoảng cách, lại quay trở lại khóa trái cửa phòng lại.



Gian phòng của hắn người hầu không được hắn cho phép cũng sẽ không đi vào.



Nhưng từ khi trong nhà có thêm đứa em trai tiện nghi kia, chỉ cần hắn không khóa cửa, em trai tiện nghi sẽ xông vào phòng của hắn.



-



Hai ngày sau đó, Trình Mộ và Sơ Tranh trao đổi không ít, đại khái biết rõ ràng tác dụng của tấm gương này, cũng biết rõ ràng một ít quy luật.



Tỉ như muốn truyền tặng đồ, nhất định phải hai người đều ở trong phòng, rồi để đồ lên trên bàn.



Thời gian truyền thống cố định là 2 giờ sáng.



Trình Mộ cũng xác định với Sơ Tranh, giữa bọn họ không hề quen biết gì, trừ trong phòng đều có một tấm gương đối diện với giường, thì không có bất kỳ chỗ nào tương tự nữa, không biết vì sao bọn họ có thể giao lưu.



Bây giờ Trình Mộ không dám ở trong phòng mà không mặc quần áo nữa, lần nào cũng ăn mặc rất nghiêm chỉnh.



Sơ Tranh bưng mặt than thở, cho dù Trình Mộ biết sau 11 giờ bên phía cô sẽ không nhìn thấy được, hắn cũng sẽ không soi gương cởi quần áo.
"Không có."



"Anh Mộ, đừng thẹn thùng nha, lớp trưởng lớp chúng ta là giáo hoa, xinh đẹp, cùng với học bá như anh chính là Kim Đồng Ngọc Nữ nha."



Trình Mộ lặng lẽ đảo mắt qua, nam sinh đội mũ lưỡi trai lập tức giơ tay đầu hàng: "Không nói không nói nữa, hắc hắc hắc, anh Mộ đừng nóng giận nha, buổi tối đi ra ngoài chơi đi?"



"Không đi."



"Anh Mộ anh làm sao thế hả!!"



Trình Mộ nhanh chân rời đi, trở lại phòng học, hắn nhớ tới tấm hình kia, đứng dậy đi đến vị trí của lớp trưởng, cong tay gõ bàn một cái.



Trong phòng học đột nhiên yên tĩnh mấy phần, lớp trưởng khẩn trương nhìn hắn: "Trình Mộ? Có chuyện gì sao?"



Trình Mộ hơi há miệng ra: "Tấm hình kia... Được rồi, không có việc gì."



Bây giờ nếu như hắn lấy lại tấm hình kia, thì chính là thay đổi chuyện ảnh chụp trong tay lớp trưởng.



Người kia từng nói... Sẽ ảnh hưởng đến tương lai.



Lớp trưởng lại vì câu nói kia của Trình Mộ mà có chút kích động, hắn lại cho phép mình giữ tấm hình này lại!! A a a!!!



Nội tâm lớp trưởng kích động, Trình Mộ cũng không rõ ràng, hắn vừa tan học liền trở về nhà.



Nhưng hắn phát hiện người bên kia hình như không ở đó.



Trình Mộ đợi đến mười một giờ đêm, bên kia vẫn không có bất cứ động tĩnh gì.



Thật không biết hắn chạy về làm gì.



Trình Mộ bực bội đi tắm rồi đi ngủ.



-



Cuối tuần.



Trình Mộ chơi game, thỉnh thoảng nhìn tấm gương một chút, đã hai ngày rồi không có động tĩnh.



Người kia xảy ra chuyện gì sao?



Bởi vì hắn không để tâm đến thao tác, dẫn đến bị diệt toàn đội, bị đá ra khỏi đội ngũ.



Hắn bực bội ngồi một lát, cầm quần áo lên chuẩn bị ra ngoài, dư quang liếc qua quét đến tấm gương, phát hiện phía trên có chữ viết.



Trình Mộ dừng bước chân, nhìn chằm chằm tấm gương.



—— Giúp tôi một việc.



Trình Mộ theo bản năng hỏi: "Tôi có thể giúp cô chuyện gì được?"



—— Cậu có thể.