Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1932 : Thế giới trong gương (9)

Ngày đăng: 01:46 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Đồng hồ điện tử ở đầu giường chậm rãi nhảy thời gian.



Thiếu niên đi tới đi lui trong phòng, một hồi thì ngồi xuống cầm sách đọc, một hồi lại cầm đồ ăn vặt ăn, thỉnh thoảng nhìn tấm gương một chút.



Hắn ngược lại muốn xem xem 2 giờ sáng sẽ cho hắn xem cái gì.



Thời gian dần dần tới gần 2 giờ sáng.



Khi một giây sau cùng nhảy xong, đồng hồ điện tử biểu hiện 02:00, Trình Mộ tận mắt nhìn thấy trên mặt bàn trống rỗng thêm ra một túi văn kiện.



Trình Mộ: "..."



Chữ trên gương còn có thể giải thích một chút đây là loại công nghệ thủ đoạn cao mà hắn không biết, vậy đồ vật đột nhiên xuất hiện này phải giải thích thế nào?



Trình Mộ theo bản năng sờ sờ trong trong ngoài ngoài cái bàn một lần.



Cái bàn này hắn không thể quen thuộc hơn, không thể nào có cơ quan, cho nên...



Trình Mộ nắm thật chặt tay, hít sâu một hơi, mở túi văn kiện ra.



Trong túi văn kiện có báo chí, cũng có ảnh chụp.



Báo chí là của ngày 26 tháng 8 năm 2029, Trình Mộ nhanh chóng lật xem báo, nội dung hoàn toàn xa lạ, nhưng một chút địa chỉ hoặc là công ty được nhắc đến lại là nơi hắn biết.



Báo chí có thể làm giả, có độ tin cậy cũng không cao.



Nội dung ảnh chụp tương đối nhiều, có kiến trúc, đường đi, cũng có quay chụp hình ảnh phát ra trên TV, còn có... Trường học bây giờ hắn đang học, hắn và bạn học của hắn?



Trường học nhìn qua không có gì thay đổi, nhưng trong tấm ảnh, người đã từng là giáo viên chủ nhiệm của hắn, nhìn qua lại già đi không ít.



Trong lòng Trình Mộ cuồng loạn lên.



Làm sao có thể chứ...



Cho tới bây giờ hắn chưa từng chụp ảnh chung với ai, tấm hình này từ đâu tới? Hơn nữa nhìn có vẻ như đã rất nhiều năm rồi...



—— Diễn thuyết cố lên.



Trình Mộ nhìn chữ hiện ra trên gương, cứng lại.



Bối cảnh của tấm hình kia đúng là diễn thuyết, phía sau còn có băng biểu ngữ thi đấu diễn thuyết của nhóm XX, mà thi diễn thuyết diễn ra vào ngay cuối tuần.



Trình Mộ nuốt một ngụm nước bọt, suy nghĩ có chút loạn.



Diễn thuyết sẽ diễn ra vào cuối tuần, băng biểu ngữ vẫn chưa cầm về, vì sao lại có một tấm hình như thế?



"Ảnh chụp từ đâu tới?"



—— Lớp trưởng của cậu cho.



"Lớp trưởng?"



Trình Mộ đại khái là nghĩ mãi mà không rõ, sao hắn lại để lớp trưởng chụp ảnh, còn để lại chỗ cậu ta nữa.
Trình Mộ cố gắng nghĩ lại, khoảng thời gian này hình như hắn không làm chuyện gì quá giới hạn trong phòng.



—— Cậu muốn tôi nhìn thấy thứ gì không nên nhìn?



Thiếu niên đứng ở bên cạnh đó không lên tiếng, chỉ là sắc mặt không tốt lắm.



Sơ Tranh thưởng thức một hồi, chậm rãi viết chữ.



—— Tôi mới có thể trông thấy không bao lâu, cũng không nhìn thấy gì không nên nhìn.



Sơ Tranh nghĩ nghĩ —— Sau 11 giờ đêm thì sẽ không thể nhìn thấy nữa.



Sơ Tranh rõ ràng trông thấy thiếu niên thở phào.



Chuyện không thể tưởng tượng, một khi tiếp nhận rồi, thì không có khiếp sợ như vậy nữa, trái lại chỉ còn lại ngạc nhiên.



Trình Mộ kéo ra một chút khoảng cách với tấm gương: "Cô bao nhiêu tuổi rồi?"



—— 26.



Trình Mộ suy tư một lát: "Dựa theo lời cô nói, bên cô là năm 2029, như vậy cô ở năm 2019, hẳn là mới 16 tuổi."



—— Ừ.



"Cô ở cùng một thành phố với tôi sao?"



—— Ừ.



"Cô ở chỗ nào?"



—— Tôi không đề nghị cậu đi tìm tôi năm 2019.



"Vì sao?" Trình Mộ kỳ quái.



—— Bởi vì đó không phải là tôi. Hơn nữa một khi cậu tìm tới tôi năm 2019, tương lai cũng sẽ phát sinh biến hóa.



Tương lai sẽ phát sinh biến hóa...



Không biết Trình Mộ đang suy nghĩ gì, trong lúc nhất thời không nói tiếp.



Sơ Tranh lau hết chữ phía trên đi.



—— Tối hôm qua cậu ngủ không ngon à?



"..."



Ai dám ngủ chứ!



—— Đi ăn sáng đi.



Trình Mộ ra khỏi phòng, đóng cửa lại mới phản ứng được, hắn nghe lời như thế làm gì?



Nhưng cũng đã ra ngoài, cho nên Trình Mộ vẫn xuống lầu, ngay trước ba ánh mắt ngồi xuống ăn bữa sáng.



Từ sau khi mẹ kế vào cửa, Trình Mộ không phải tự lấy đồ ăn lên lầu ăn, thì chính là căn bản không xuống, chưa từng ngồi ăn chung trên một bàn ăn thế này bao giờ.