Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1931 : Thế giới trong gương (8)

Ngày đăng: 01:46 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Giọng nói kia lại kêu thêm mấy tiếng, cuối cùng yên tĩnh lại.



Thiếu niên giật tai nghe xuống, vểnh tai lên nghe ngóng, khóe miệng kéo ra một tia cười lạnh, sau đó lại nhét tai nghe trở về, tiếp tục viết đề.



Sơ Tranh lấy giấy từ trong ngăn kéo ra, viết một câu lên trên đó, rồi đặt ở chính giữa.



Thiếu niên làm bài tập tiếp tục viết bài, giấy để lên bàn không có bất kỳ biến hóa nào.



Chẳng lẽ phải chờ đến rạng sáng?



Sơ Tranh nhàm chán nhìn đủ kiểu, vốn cho rằng nửa tiếng sau hình ảnh sẽ biến mất, nhưng không ngờ nó vẫn duy trì đến rạng sáng cũng không biến mất.



Thiếu niên cũng không đi ăn cơm, sau khi giải không ít bài, ôm điện thoại trả lời chút tin nhắn, sau đó liền đọc sách ngẩn người.



Không biết qua bao lâu, rốt cuộc thiếu niên đứng dậy, kéo cái ghế ra, ném mình lên trên giường, đèn trong gian phòng tắt đi, chỉ còn lại một vùng tăm tối.



Trong gương vẫn luôn hiện ra bên kia, cũng không biến mất.



Sơ Tranh không có ý định đi ngủ, an vị ở bên bàn giết thời gian.



2 giờ sáng...



Giấy trước mặt Sơ Tranh biến mất, Sơ Tranh có thể trông thấy, tờ giấy kia xuất hiện ở trong gương.



-



Năm 2019.



Trình Mộ tắt đồng hồ báo thức, trùm chăn ngủ tiếp.



Khoảng tầm nửa tiếng sau, Trình Mộ ngồi dậy, vò vò mái tóc rối bời.



Ngày hôm nay nghỉ không cần đi học, nhưng hắn cũng không muốn ở trong nhà, ba người kia mới giống một nhà ba người, hắn càng giống như một kẻ dư thừa hơn.



Trình Mộ ngồi một lát, đứng lên vào phòng vệ sinh thu thập một phen, sau khi ra ngoài, hắn kéo cái ghế ra ngồi xuống, ánh mắt rũ xuống đã nhìn thấy tờ giấy đặt trong trang trong sách.



—— Nhớ ăn cơm, tôi sẽ nhìn cậu.



Kiểu chữ đoan chính, giống như bản mẫu tiêu chuẩn được in ra.



Nhưng bút tích này, rõ ràng là viết tay.



Trình Mộ nhìn quanh hai bên, lại cấp tốc kiểm tra cửa sổ.



Khoảng thời gian gần đây, đồ vật của hắn luôn luôn biến mất một cách khó hiểu, lại khó hiểu xuất hiện.



Còn có một chút đồ vật căn bản không phải của hắn xuất hiện ở đây.



Lúc ban đầu hắn tưởng rằng có người cố ý bỏ vào, nhưng lần nào hắn cũng khóa chặt cửa lẫn cửa sổ, lại không tìm được bất cứ vết tích có kẻ lẻn vào nào.
Bây giờ hắn càng nghiêng về có người chỉnh hắn hơn.



Mà mục tiêu của sự hoài nghi này, đúng là đứa em trai tiện nghi của hắn - Khúc Ngạn.



Nghĩ thông suốt điểm này, Trình Mộ liền khôi phục trấn định, ánh mắt nhìn trừng trừng tấm gương: "Cậu không phải là người sao? Tại sao không nói chuyện?"



—— Tôi ở tương lai.



—— Tôi sẽ không hại cậu.



—— Cậu phải tin tưởng tôi.



Tương lai?



Tại sao không nói mình đến từ ngoài hành tinh luôn đi?



Trình Mộ híp mắt: "Được thôi, vậy cậu nói cho tôi biết, dãy số trúng thưởng của kỳ xổ số tiếp theo là bao nhiêu đi."



——...



Trình Mộ cười lạnh một tiếng, túm lấy đồ trên bàn chà chà lên gương, vốn cho rằng sẽ lau đi được, kết quả những chữ kia không bị lau đi chút nào.



Trình Mộ: "..."



Công nghệ cao làm ra sao?



Hình chiếu tầm xa?



Trình Mộ nhìn ra phía sau, đằng sau không có thứ gì cả.



—— Chữ là tôi viết, chỉ có bên tôi có thể xóa, hai giờ sáng hôm nay, tôi sẽ cho cậu xem chứng cứ.



Câu nói này hiện ra vài giây, sau đó chữ trên mặt kính đều bị lau sạch.



Sau đó mặc kệ Trình Mộ nói gì, đều không có bất cứ động tĩnh gì nữa.



Trình Mộ che trán, là hắn xuất hiện ảo giác sao?



*



Tiểu tiên nữ: Trời mưa thì phải làm gì đây?



Tiểu thiên sứ: Đi ngủ



Tiểu tiên nữ: Sai!



Tiểu thiên sứ:... Ném vé tháng đúng không? Không có, tạm biệt!



Tiểu tiên nữ: Oa (? í_ì?)



Tiểu thiên sứ:... Ném ném ném ném!!