Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1953 : Thế giới trong gương (30)

Ngày đăng: 01:46 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Sáng sớm Trình Mộ liền nhận được điện thoại của Lê Hoàn, gọi hắn ra ngoài ăn cơm, tâm tình Trình Mộ không tệ, đáp ứng.



Cúp điện thoại, lật tìm trong điện thoại, đột nhiên kịp phản ứng, hắn không có phương thức liên lạc của Sơ Tranh.



Điện thoại, Wechat... Cái gì cũng không có.



Trình Mộ: "..."



Trình Mộ yếu ớt thở dài.



Lúc trước sao hắn lại không nhớ ra chứ.



Lê Hoàn hẹn ăn cơm vào buổi tối, Trình Mộ đúng giờ xuất hiện.



Lê Hoàn ăn mặc loè loẹt, thấy hắn tới, lập tức giơ tay gọi hắn, Trình Mộ không muốn thừa nhận người đàn ông hoa hòe lòe loẹt này là huynh đệ của hắn.



"Anh Mộ, bên này!"



Trình Mộ thật sự rất không muốn nhận người huynh đệ này, nặng nề thở ra một hơi, đi tới.



Trình Mộ quét mắt nhìn quanh một vòng, hơi quen thuộc: "Sao cậu lại chọn nơi này?"



"Ha ha, năm đó khi anh xuất ngoại, bữa cơm cuối cùng chính là ăn ở đây, bây giờ anh trở về, bữa cơm đầu tiên đương nhiên cũng phải ăn ở đây, cái này gọi là đến nơi đến chốn."



Lê Hoàn nói ngụy biện.



Trình Mộ nghẹn họng: "Đến nơi đến chốn là dùng như thế à?"



Còn có cái gì gọi là bữa cơm cuối cùng? Không biết nói chuyện!



Trình Mộ xuất ngoại nhiều năm, Lê Hoàn và hắn lại có liên hệ rất chặt chẽ. Duy trì tần suất ba ngày một cú điện thoại, năm ngày một cuộc video.



Nhiều lần Trình Mộ họp, Lê Hoàn đột nhiên gọi video tới, người phía dưới đều cho là hắn có một cô bạn gái đang gọi điện kiểm tra.



Ngày hôm nay Lê Hoàn chủ yếu là muốn nghe được vụ hẹn hò mà hôm qua Trình Mộ nói, dù sao nhiều năm như vậy, họp thì nghe qua không ít, nhưng hẹn hò thật đúng là chưa từng nghe qua từ miệng hắn.



Đây chính là bát quái lớn nha!



Không thể bỏ qua!



"Anh nói cho em nghe một chút đi, hôm qua anh đi gặp ai thế." Lê Hoàn nháy mắt ra hiệu với Trình Mộ.



"Cậu tò mò như vậy làm gì? Thích tôi à?"




Bên kia Lê Hoàn lại giống như nhớ ra được gì đó: "Em nhớ ra rồi, lúc học cấp 3, anh Mộ, cô gái mà anh bảo em điều tra ấy, chính là tên Úc Sơ Tranh!!"



Trình Mộ: "..."



Trí nhớ của cậu thật là tốt.



Sơ Tranh không rõ ý vị nhìn Trình Mộ một chút.



"Anh không đi tìm cô ấy." Trình Mộ nói ngay.



Hắn chỉ đi một lần kia, sau đó rốt cuộc không đi nữa.



"Anh Mộ! Anh lại còn giấu lâu như vậy cơ đấy!" Lê Hoàn cảm giác mình bị lừa gạt, ở bên kia một mình diễn kịch nửa ngày, cuối cùng một mặt u oán hỏi: "Cho nên hai người đang kết giao à?"



Trình Mộ: "..."



Sơ Tranh: "..."



Lê Hoàn phát giác bầu không khí không thích hợp: "Không phải, hai người có biểu tình gì đây?"



-



Hôm qua Sơ Tranh và Trình Mộ gặp mặt, từ đầu đến cuối, đều chưa hề làm rõ quan hệ của bọn họ là thế nào.



Cho nên lúc này Lê Hoàn hỏi tới, bầu không khí mới kỳ quái như thế.



Sơ Tranh đánh đòn phủ đầu: "Trình Mộ, anh có để ý có một người bạn gái không?"



Trình Mộ vừa muốn nói chuyện: "..."



Không phải, cứ không thể cho hắn một cơ hội sao?



Ngẫm lại người này trong trí nhớ của mình, hình như vẫn luôn quyết định mọi chuyện, cho dù là hỏi hắn, kỳ thật cũng đã quyết định xong.



Dưới cái nhìn chăm chú và đầu đầy dấu chấm hỏi của Lê Hoàn, Trình Mộ cười nói: "Không để ý."



Cuối cùng Lê Hoàn cũng tìm được giọng nói của mình về: "Hai người còn chưa kết giao á?" Vậy mà vừa rồi hai người còn hôn đến tự nhiên như vậy!!



Sơ Tranh đúng lý hợp tình: "Hiện tại kết giao."



Lê Hoàn: "..."



Ngày hôm nay có thể là mình chưa tỉnh ngủ, chắc chắn là đang nằm mơ.



Lê Hoàn nghiêng đầu một cái, trực tiếp ngã xuống.