Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1954 : Thế giới trong gương (31)

Ngày đăng: 01:46 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Trình Mộ đưa tiễn Lê Hoàn, sau khi trở về, giống như vô ý hỏi: "Em ở đây làm gì?"



"Làm việc."



"..."



Làm việc gì? Người đàn ông vừa rồi kia? Nhìn thế nào cũng thấy giống như cô đang uy hiếp đối phương.



Trình Mộ không hỏi nhiều, dời chủ đề đi.



Hai ngày nói chuyện phiếm đại bộ phận là Trình Mộ đặt câu hỏi, Sơ Tranh trả lời đơn giản. Sơ Tranh rất ít vấn đề, nhưng mỗi lần hỏi đều phi thường ngay thẳng sắc bén.



"Em có chuyện muốn hỏi anh."



"Ừ?" Trình Mộ ra hiệu Sơ Tranh hỏi, hắn nhất định sẽ nghiêm túc phối hợp trả lời.



"Anh nhớ "Phồn Tinh" không?"



Vừa rồi Sơ Tranh đã xác định qua, điểm nhỏ trên bản đồ kia, hẳn là người trước mặt này.



Cho nên tổng giám đốc mà bọn họ muốn tìm là thẻ người tốt của cô?



"Phồn Tinh?" Trình Mộ viết rõ nghi hoặc lên mặt: "Đây là cái gì?"



"Một game." Sơ Tranh quan sát sắc mặt Trình Mộ: "Game online thực tế ảo."



"Chưa từng nghe qua." Trình Mộ lắc đầu: "Bây giờ có game này sao?"



"Anh thật sự không nhớ rõ gì cả sao?"



Trình Mộ cảm thấy vấn đề của Sơ Tranh rất kỳ quái: "Anh phải nhớ cái gì?" Hắn nhớ hình như mình chưa từng mất trí nhớ mà, cho nên cô có ý gì đây?



"Anh từ đâu tới đây, muốn làm gì?"



Trình Mộ đứng thẳng vai, khóe miệng ngậm lấy ý cười: "Từ quá khứ đến, muốn có được em."



Sơ Tranh: "..."



Ai muốn nghe anh nói cái này, cô đang nói chính sự.



Sơ Tranh lại hỏi thêm mấy vấn đề, xác định Trình Mộ thật sự không nhớ gì cả.



Dựa theo đám người bên ngoài kia nói, nếu như Trình Mộ không nhớ rõ gì cả, thì chắc chắn là vì hắn bị nhốt ở chỗ này, ký ức hoàn toàn kế thừa ký ức của nhân vật, xem mình như người nơi này.
Sơ Tranh biết trở về nhất định sẽ bị cha Úc bắt lại, nhưng cô không nghĩ tới cha Úc sẽ ngồi ở cửa chính.



Sơ Tranh trấn định đi tới.



"Còn biết trở về?"



"Cha." Sơ Tranh có thể nói là nhu thuận đứng ở cửa ra vào.



"Cái cậu sáng hôm nay là ai?"



"Bạn trai."



Cha Úc xém chút một hơi không đi lên được: "Con... Con con con quen bạn trai từ khi nào?"



Sơ Tranh nghĩ nghĩ: "Đoạn thời gian trước."



"Con gái có bạn trai là chuyện tốt, anh kích động như vậy làm gì." Mẹ Úc tới kéo cha Úc ra, níu lấy cánh tay ông: "Anh kiềm chế một chút đi, trạng thái tâm lý của con vốn đã không tốt, quen một người bạn trai có gì không tốt."



Cha Úc một mặt "Cải trắng nạm vàng nhà tôi bị lợn rừng ủi" phẫn nộ: "Cậu ta có lai lịch gì? Đáng tin không? Lỡ như bị người lừa thì làm sao bây giờ!!"



Sơ Tranh: "..."



Muốn lừa cũng là ta lừa thẻ người tốt nha?



Sơ Tranh bị cha Úc lôi kéo thẩm vấn, vất vả lắm mới kết thúc, muốn chết không muốn sống về đến phòng, đầu tựa vào giường.



Cuối cùng Sơ Tranh lấy điện thoại di động ra gửi tin nhắn cho Trình Mộ, bảo hắn sáng mai tới nhà một chuyến.



[ Trình Mộ:? ]



[ Sơ Tranh: Cha mẹ em muốn gặp anh. ]



[ Trình Mộ: A, được. ]



Trình Mộ đáp xong liền không có động tĩnh, hoàn toàn không phù hợp với thiết lập nói nhảm cả nửa ngày của hắn.



Lúc này Trình Mộ đang ôm điện thoại di động ngẩn người.



Nhanh như vậy đã muốn gặp cha mẹ... Hắn phải chuẩn bị những gì? Cha mẹ của cô có thể không thích mình không?



Dù sao cũng là lần đầu tiên yêu đương, Trình Mộ chưa quen thuộc quá trình, cho nên hắn quyết định mời ngoại viện!



Lê Hoàn nghe nói Trình Mộ muốn gặp gia trưởng, biểu cảm còn khó coi hơn cả ăn phải con ruồi.



Từ khi hắn về nước đến bây giờ mới trôi qua bao lâu? Đã thoát ly khỏi đội ngũ độc thân, cũng đi lên con đường gặp nhạc phụ nhạc mẫu rồi, thế này mẹ nó cũng quá nhanh rồi!!