Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1986 : Quy tắc chăn nuôi (27)

Ngày đăng: 22:38 13/05/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Sơ Tranh tìm ra hơn mười lá bùa từ trên người Hạ Cẩn, quyển sách kia không tìm được, chắc là không mang theo trên người.



Sơ Tranh bảo Đỗ Bái miêu tả điểm mấu chốt trên lá bùa cho Hạ Cẩn nghe, hỏi gã xem là bùa gì, có tác dụng gì.



Hạ Cẩn như con rối trả lời.



Trên người Hạ Cẩn hết thảy mang theo bốn loại bùa.



Hai loại không có tác dụng gì lớn.



Hai loại khác một loại có thể khống chế người khác, cũng giống như cô gái lần trước. Còn một loại là cho Thương Khí dùng, có thể kích thích mặt tối tăm trong lòng người khác.



—— Hỏi hắn ta quyển sách kia ở đâu.



"Nhóc muốn làm gì đấy!" Đỗ Bái hạ giọng, giương mắt nhìn con mèo nhỏ trước mặt.



Sách kia nghe cũng không phải thứ gì tốt!



—— Thứ như vậy rơi vào tay ai cũng không tốt, đương nhiên là hủy đi.



Đỗ Bái: "..."



Sao tôi lại có cảm giác nhóc muốn chiếm làm của riêng nhỉ?



Hạ Cẩn rõ ràng rất mẫn cảm với quyển sách kia, cho dù là bị thôi miên, cũng rất kháng cự, không muốn nói ra đã giấu ở đâu.



Mắt thấy Hạ Cẩn sắp tỉnh lại, Sơ Tranh cấp tốc vung ngân tuyến ra cuốn lấy Hạ Cẩn.



Hạ Cẩn lại dần dần yên tĩnh lại.



Đỗ Bái đã chuẩn bị tốt để Hạ Cẩn tỉnh lại thì đánh ngất xỉu, vũ khí cũng đã cầm chắc, kết quả gã lại yên tĩnh rồi.



Có vẻ như có chỗ nào không đúng nhỉ?



Lần này Đỗ Bái hỏi lại, Hạ Cẩn chống cự một hồi, cuối cùng vẫn nói ra.



Quyển sách kia gã đã sớm phá hủy, gã lưu tất cả lư liệu trong điện thoại.



Sơ Tranh: "..."



Đỗ Bái: "..."



Sơ Tranh lật tìm điện thoại ra, dùng vân tay của Hạ Cẩn mở khoá, tìm ra tư liệu gã lưu giữ, chuyển toàn bộ tới điện thoại của mình sau đó xóa bỏ, bản sao lưu cũng không buông tha.



Nên hỏi thì đã hỏi hết, Đỗ Bái ra hiệu Sơ Tranh: "Làm sao bây giờ?"



—— Gọi điện thoại cho Thương Vu Thành.



"Hả?"



Gọi cho ông ta làm gì?



Thương Vu Thành dung túng con gái ông ta tổn thương Thương Khí, cô đương nhiên phải đáp chút lễ.
—— Tiếp tục thổi!



Con mẹ nó chứ trọc còn có thể nhìn được không?!



Giá trị nhan sắc cao đến đâu cũng không thể giải cứu nổi một con mèo trọc!



Khóe miệng Thương Khí khẽ giương lên, hắn cũng không ghét thổi lông cho Sơ Tranh, ngược lại hắn rất thích cảm giác như vậy.



-



Sơ Tranh nghiên cứu quyển sách kia của Hạ Cẩn một lần, cũng nhất trí như lời do chính Hạ Cẩn nói.



Phần ghi chép ở sau cùng của quyển sách làm Sơ Tranh tương đối để ý.



Đó hình như là phương pháp có thể làm cho mèo biến thành người.



Nếu như đã tồn tại một chút lực lượng thần kỳ, thì có thể làm cho mèo biến thành người cũng không có gì không đúng.



Nhưng mà...



Trong đó có một điều kiện, cần vạn mèo tín ngưỡng.



Nói trắng ra là, còn phải tu luyện, phổ độ chúng mèo gì gì đó.



Cũng không có đường tắt gì có thể đi.



Đợi cô tu luyện được, cỏ trên mộ phần của thẻ người tốt có lẽ cũng cao hai mét rồi.



Thương Khí tạm thời còn chưa có mộ phần vừa thu dọn đồ đạc vừa nói: "Tuần diễn em đi cùng tôi được không?"



—— Không đi.



Thương Khí vạn vạn không nghĩ tới mình sẽ bị từ chối, nói chuyện cũng cà lăm: "Vì... Vì sao?"



—— Em còn có việc.



Nhiệm vụ chính tuyến của game mới 50%, còn tận một nửa chưa hoàn thành, đi cái gì mà đi, mi cho rằng ta rất rảnh sao? Ta cũng bề bộn nhiều việc lắm!



"Chuyện gì?" Còn quan trọng hơn tôi sao?



Trong đầu Thương Khí tự động hiện lên câu hỏi này, nhưng quá xấu hổ, hắn không hỏi ra.



—— Chuyện của em.



"Không thể nói với tôi?"



—— Giải thích quá phiền phức, không muốn nói.



Sơ Tranh nói không đi là không đi, mặc dù Thương Khí thất vọng, nhưng cũng không cưỡng cầu, để lại vệ sĩ Tiểu Tam và Tiểu Tứ chăm sóc Sơ Tranh.



Hắn không muốn cưỡng cầu cô làm chuyện cô không thích.



Huống chi giao thông bây giờ thuận tiện, đi đi về về kỳ thật cũng rất dễ dàng.



Nếu như mang cô đi, kỳ thật cũng rất ủy khuất cho cô...