Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1990 : Quy tắc chăn nuôi (31)

Ngày đăng: 22:38 13/05/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Ngay khi bà Thương chuẩn bị làm thủ tục, đột nhiên có người tới nói cho bà biết, có người đã thanh toán chi phí một năm, không cần chuyển phòng bệnh.



"Ai?" Bà Thương kinh ngạc hỏi.



Từ sau khi Thương gia xảy ra chuyện, những người của Thương gia đã sớm chạy mất rồi.



Mà những người còn lại, người có thể giơ tay giúp đỡ có mấy ai?



"Không biết là ai, là một người đàn ông, đeo khẩu trang và đội mũ, rất cao. A, đúng rồi, hắn ôm theo một con mèo."



Mèo?



Bà Thương nhớ kỹ Thương Vu Thành từng nói, Thương Khí nuôi một con mèo... Là nó sao?



Khi Thương Khí rời khỏi bệnh viện, đặt Sơ Tranh ở trên tay lái phụ.



—— Tại sao anh phải giúp bọn họ?



Thương Khí thắt dây an toàn lên: "Nguyệt Bán, là bà ấy kiên trì muốn sinh ra tôi, nhiều năm như vậy, mặc dù bà ấy chưa từng bảo vệ tôi, nhưng cũng chưa từng tổn thương tôi."



Hắn không phải vì Thương Vu Thành.



Hắn chỉ vì người sinh ra hắn mà thôi.



—— Anh có nghĩ tới không, có lẽ là Thương gia nợ anh thì sao?



Thương Khí: "hả?"



—— Công việc của anh cũng phải tiếp xúc với không ít người, chưa từng có ai xảy ra chuyện gì đúng không.



Thương Khí hơi trầm mặc, thì thầm một tiếng: "Thời gian chúng tôi tiếp xúc cũng cũng không dài."



—— Anh và người Thương gia tiếp xúc có lâu bao nhiêu? Không phải cũng chỉ vẻn vẹn đối mặt một cái thôi sao?



Thương Khí: "..."



—— Tai tinh là người nhà họ Thương nói, đó là bọn họ áp đặt cho anh.



—— Thương Khí, cho tới bây giờ anh đều không phải.



【 Tiểu tỷ tỷ thêm một câu! 】 Vương Giả online dạy học.



Thêm cái gì?



【 Anh là ngôi sao may mắn của em. 】



"..."



Không muốn!



Ta gặp phải hắn liền xui xẻo, may mắn chỗ nào?



【...】 Gỗ mục không thể điêu khắc được!
"Về sau loại chuyện này để tôi đi làm là được, nhớ chưa."



Sơ Tranh rất qua loa gật đầu.



Kết quả chính là lần sau vẫn không tìm Thương Khí.



Thương Khí: "..."



Có loại cảm giác mình sắp bị vứt bỏ.



Lúc ăn tết, Thương Khí mang theo Sơ Tranh đi ra ngoài, không biết bị ai chụp được, up lên trên mạng, tấm hình kia trong nháy mắt nổi tiếng.



Người đàn ông trường thân ngọc lập, phong thần tuấn lãng, trong ngực ôm một con mèo trắng như tuyết, tuyết trắng mênh mang triệt để hư hóa thành bối cảnh.



Tấm hình này nhấc lên nhiệt độ không nhỏ ở trên mạng, nhưng người trong cuộc cũng không đáp lại gì, một người một mèo đang vui sướng ăn cá khô nhỏ ăn tết.



-



Sơ Tranh mua đất xong, lại bắt đầu xây nhà.



Dự toán đầy đủ, cho nên toàn bộ tiến trình giống như ngồi hỏa tiễn.



Phong cách của nhà giống như lâu đài vậy, chiếm diện tích lớn, gần đó còn có những kiến trúc cỡ nhỏ khác, hoàn toàn chính là kiểu dáng một làng du lịch.



Thương Khí không biết Sơ Tranh xây một nơi như thế để làm gì.



Mãi đến khi...



Sơ Tranh đưa những con mèo kia vào.



Thương Khí: "..."



Có tiền không có chỗ tiêu sao?



Sơ Tranh thuê chuyên gia kiến tạo chỗ kia, đồ mèo ăn mèo dùng đều là nhất tốt.



Người làm việc ở bên trong đều cảm thấy những con mèo này quá hạnh phúc, sống còn tốt hơn cả người.



Cũng không biết là ai quay một video đăng lên trên mạng, lâu đài mèo rất nhanh liền nổi tiếng, hấp dẫn không ít nhân sĩ yêu mèo đến xem.



Trên mạng càng ngày càng nhiều video lộ ra, người tới cũng càng nhiều.



Đỗ Bái thương lượng với Sơ Tranh có thể thu phí, Sơ Tranh ngôn từ chính nghĩa cự tuyệt.



Vất vả lắm mới tiêu được tiền, sao có thể kiếm về.



Không chỉ không thể kiếm, Sơ Tranh còn cho người xây tường vây ở bên ngoài, không cho người ta đi vào.



Cô xây dựng nơi này, cũng không phải để bọn chúng đến cho người ta vây xem.



Hơn nữa lưu lượng người lớn như vậy, ai biết những người này có thể mang theo virus gì đó hay không, nếu như mà xảy ra chuyện gì, vậy thì sẽ chết nguyên một mảnh đấy.



Nhưng người tới cũng không giảm bớt, mỗi ngày đều có người ở bên ngoài muốn vào, vì phòng ngừa những người này leo tường, trên tường cũng giăng cả lưới điện.



"Tiếp tục như thế cũng không phải cách." Thương Khí đề nghị với Sơ Tranh: "Nếu không thì em làm thêm một nơi giống như vậy nữa, để một số mèo to gan hơn hoạt động ở bên kia, có thể cho người ta vào."