Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 2015 : Trung khuyển thị vệ (23)

Ngày đăng: 22:39 13/05/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



"Ngươi và Thừa tướng có thù?"



"... Ừ."



"Ồ." Sơ Tranh ngừng một chút: "Vậy ta đề nghị ngươi giao cái này cho ca ta, thứ này ở trong tay huynh ấy mới có thể phát huy tác dụng lớn hơn."



Thừa tướng và Thượng Thư Lệnh bất hòa, toàn triều thần đều biết.



Nếu Sư Dịch muốn dùng thứ này để đối phó với Thừa tướng, vậy thì đã nói rõ bên trong chắc chắn có lợi thế.



"Ta không muốn liên lụy đến ai." Đây là chuyện riêng của hắn.



"Sư Dịch, ngươi không thử thì làm sao biết người khác có muốn bị ngươi liên lụy hay không?"



-



Sư Dịch đứng ở cửa sau của Yến phủ, thật lâu vẫn không đi vào.



Quyển sách trong ngực đã nhiễm lên nhiệt độ của hắn.



Trong đầu Sư Dịch không tự chủ được hiện lên dáng vẻ cô gái tựa bên cửa sổ, mặt mày lãnh đạm lại kiên định nói chuyện với hắn.



Sư Dịch hít sâu một hơi, cuối cùng vẫn tiến vào trong phủ.



Ước chừng một canh giờ sau, Sư Dịch đi từ trong phủ ra, trầm mặc trở về phủ Tam hoàng tử.



Sư Dịch vừa về phủ liền phát hiện người trong phủ vội vàng hấp tấp, hắn nhíu mày, nhanh chóng đi tới Cẩm Tú Các.



Bên ngoài Cẩm Tú Các có không ít hạ nhân, Sư Dịch trở về vừa vặn trông thấy Trường Tôn Hành ôm Chân Nhu vội vã rời đi.



"Sẽ không sinh non chứ?"



"Đã thấy máu rồi..."



"Hoàng tử phi sẽ không nhẫn tâm như vậy chứ? Đó là một sinh mệnh nhỏ vô tội mà."



"..."



Sư Dịch mơ hồ nghe thấy một vài tiếng nghị luận, hắn lặng yên không tiếng động tiến vào Cẩm Tú Các.



Bên trong Cẩm Tú Các, Sơ Tranh đứng ở trong sân, Nghênh Hương vẻ mặt kinh hoàng đứng ở bên cạnh, nhìn có vẻ bị dọa sợ.



Bên ngoài còn có người, Sư Dịch không tiện hiện thân.



"Tiểu thư... Làm sao bây giờ? Không phải nàng thật sự... Tiểu thư..." Nghênh Hương nói năng lộn xộn.



Vừa rồi vị của Thủy Tâm Các kia không hiểu thấu chạy tới thỉnh an Sơ Tranh, kết quả còn chưa nói hai câu, liền bắt đầu châm chọc tiểu thư.



Tiểu thư nhà nàng đương nhiên không muốn để ý đến ả, cho người ném ả ra.
-



Trường Tôn Hành đang ở cùng Chân Nhu, chờ hưu thư đưa đến trong tay gã, Sơ Tranh bên kia đã thu thập xong, ra phủ.



Trường Tôn Hành mặt mày âm trầm đuổi tới cửa phủ.



"Yến... Hoàng tử phi!"



Trường Tôn Hành quát to một tiếng.



Sơ Tranh vừa chuẩn bị lên xe ngựa, nghe thấy một tiếng này, hơi dừng lại, xoay người ra nhìn nam nhân.



"Thứ này có ý gì?" Trường Tôn Hành giơ tay, chất vấn Sơ Tranh: "Ngươi thế này là có ý gì?"



Hưu thư!!



Gã lại nhận được hưu thư!!



Trời mới biết khi gã nhận được thứ này, bóng ma tâm lý lớn đến cỡ nào!



"Tam hoàng tử, sách của ngươi là đọc trắng à? Lời đơn giản như thế mà xem không hiểu?"



Trường Tôn Hành: "..."



Gã đương nhiên xem hiểu!!



Chuyện gã không hiểu chính là cô cũng dám viết hưu thư cho mình, nữ tử viết hưu thư cho nam tử, quả thật là chưa từng nghe thấy!



"Ai cho phép ngươi viết phong hưu thư này?" Chính cô làm sai chuyện, gã còn chưa đi tìm cô, cô lại còn đưa một phong hưu thư đến trước! Thế này giống như gã làm sai rồi vậy!



"Ca ta."



Trường Tôn Hành nghẹn một hơi.



Sơ Tranh chuyển hậu trường xong, lại chậm rãi hỏi: "Lại nói, Tam hoàng tử, ngươi dám phản đối sao?"



Ánh mắt của cô gái đối diện rất hời hợt, giống như một hồ nước, không có chút gợn sóng, đối đầu với ánh mắt cô, toàn thân Trường Tôn Hành lập tức phát lạnh.



Một luồng hơi lạnh từ lòng bàn chân vọt lên trán, thân thể như ngã vào vực băng sâu thẳm, huyết dịch trong thân thể ngưng kết lại, khe hở của xương cốt đều thẩm thấu hàn khí.



Nữ nhân này hạ độc mình...



Trên da dường như vẫn hơi nhói nhói, kích thích ký ức của Trường Tôn Hành, làm gã nhớ lại cảnh tượng ngày đó.



Cảm giác sợ hãi lần nữa đánh tới.



"Tam hoàng tử, ngươi còn có vấn đề gì?"



Trường Tôn Hành sắc mặt tái xanh siết chặt hưu thư trong tay, rất muốn giận dữ mắng Sơ Tranh, nhưng đáng tiếc nửa ngày cũng không phát ra âm thanh gì.



Mắt thấy Sơ Tranh sắp đi, Trường Tôn Hành nhớ tới còn có chuyện, không quản nổi những chuyện khác, cắn răng nghiến lợi trừng cô: "Nhu nhi có thai, vì sao ngươi lại cho người đẩy nàng? Yến Sơ Tranh, tâm tư của ngươi sao mà độc địa như thế!"