Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 2014 : Trung khuyển thị vệ (22)

Ngày đăng: 22:39 13/05/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



"Ngươi biết Sư Dịch không?"



"Đó là ai?"



Vẻ nghi ngờ trên mặt Khấu Đạt không giống giả vờ.



Khấu Đạt cũng không thèm để ý Sơ Tranh nói ai, khí thế trên người đột nhiên phát sinh chuyển biến, ông ta mang theo vài phần tự tin nói: "Tam hoàng tử phi, bây giờ ngươi thả ta ra, để sách lại, sau khi trở về giữ kín như bưng, thì ngươi vẫn là Tam hoàng tử phi."



"Ta không thì sao?" Đại lão chính là có tâm lý đối nghịch đấy.



"Tam hoàng tử phi, ngươi vẫn muốn nhìn thấy mặt trời sáng mai chứ?"



"Ngươi uy hiếp ta?"



Khấu Đạt cười cười, nếp nhăn ở trên mặt xô vào nhau, làm ông ta nhìn nhiều hơn mấy phần hòa ái.



Khấu Đạt rõ ràng là có thứ gì đó để dựa vào, lúc này mới dám lộ ra bộ mặt thật.



"Có lẽ khi Tam hoàng tử phi tới đây, cũng không có ai biết được, ngày hôm nay cho dù ngươi mất tích, thì có ai biết ngươi mất tích như thế nào không nhỉ?"



"Vị ca ca kia của ngươi có lợi hại hơn nữa, thì chẳng lẽ còn có thể trống rỗng biến ra chứng cứ à?"



"Tam hoàng tử phi, ngươi không nên chọn sai đường."



Sơ Tranh nghe hiểu: "Ngươi muốn giết người diệt khẩu?"



"Tam hoàng tử phi, ta chỉ đang cho ngươi lựa chọn."



"Ồ." Sơ Tranh mặt lạnh lùng: "Vậy ta cảm ơn ngươi nha."



Khấu Đạt không nghe ra chút ý cảm ơn nào, ngược lại cảm giác như đang khiêu khích mình.



"Tam hoàng tử phi đừng có rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt!"



Sơ Tranh bất thình lình tung ra một câu: "Ta hạ độc cháu ngoại của ngươi rồi."



Khấu Đạt: "!!!"



"Ngươi cảm thấy ta chết rồi, thì hắn còn có thể sống không?" Uy hiếp người ai mà không biết chứ! Cho rằng ta ăn chay chắc?



Sơ Tranh khom người nhặt quyển sách kia lên: "Cháu trai của ngươi quan trọng, hay là mạng của ta quan trọng? Không bằng ngươi cũng chọn thử xem?"



Khấu Đạt: "..."



Cảm xúc trên mặt Khấu Đạt tuy có chút biến hóa, nhưng cũng không lộ ra quá nhiều.



Ông ta không xác định Sơ Tranh nói thật hay giả...



Lỡ như lừa ông ta thì sao?



Khấu Đạt quyết định chắc chắn, hướng ra phía ngoài cửa sổ huýt sáo một cái.




Hắn lấy từ trong ngực ra khối ngọc bội mà Sơ Tranh đưa cho, bàn tay khẽ lướt qua trên đó, vừa ôn nhuận vừa nhẵn nhịu.



Giống như...



Ánh mắt Sư Dịch tối sầm lại, cất ngọc bội vào lại trong ngực, đứng dậy muốn rời khỏi nơi này.



Một giây sau nghĩ đến cái gì đó, lại ngồi trở lại.



Sư Dịch ngồi đến hừng đông, nhìn cánh cửa sổ kia bị người ta đẩy ra, bên trong xuất hiện một bóng người.



Sư Dịch đột nhiên cảm thấy có chút kỳ quái, nhiều cửa sổ như vậy, cô vẫn chỉ mở cánh này...



Là trùng hợp, hay là cô biết mình ở đây?



Ở gần đây, nơi thích hợp để ẩn thân cũng không nhiều, cô có thể đoán ra được dường như cũng không kỳ quái.



Sư Dịch hất bay những suy nghĩ loạn thất bát tao kia đi, cẩn thận suy nghĩ điều kiện Sơ Tranh đưa ra.



Kỳ thật hắn cũng không có tổn thất gì...



Nhìn thế nào cũng thấy là cô ăn thiệt thòi.



Sư Dịch xoắn xuýt một ngày, ban đêm vẫn tiến vào gian phòng của Sơ Tranh.



Dường như Sơ Tranh biết hắn sẽ đồng ý, đang chờ hắn.



"Chỉ cần ta... Ngươi thật sự cho ta?"



"Đương nhiên, ta nói lời giữ lời."



"..."



-



Sư Dịch cầm sách, đi ra khỏi gian phòng.



Sơ Tranh tựa ở bên cửa sổ, gọi hắn lại: "Đây là sổ sách, ngươi cần nó để làm gì?"



Sư Dịch đột nhiên hoàn hồn: "Ngươi biết?"



"Đương nhiên." Sơ Tranh thò người ra ngoài: "Lấy được đồ, đương nhiên phải hỏi xem nó có tác dụng gì."



Sư Dịch: "..."



Sơ Tranh hỏi: "Ngươi có thù với Khấu gia, hay là có thù với ai trên sổ sách này?"



Nam nhân lặng yên không tiếng động đứng trong bóng tối, Sơ Tranh không nhìn thấy sắc mặt của hắn.



Ngay khi Sơ Tranh cho là hắn sẽ không nói, nam nhân đột nhiên lên tiếng: "... Thừa tướng."



Nói xong Sư Dịch cũng có chút hối hận, những chuyện này không liên quan gì đến cô, nói cho cô biết làm gì...



Trước đó đã từng nói, bây giờ triều đình thiết lập hai bên Thừa tướng và Thượng Thư Lệnh có quyền lực tương đương nhau, quyền lực hạn chế và tác động đến lẫn nhau.