Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 2024 : Trung khuyển thị vệ (32)

Ngày đăng: 22:39 13/05/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Phùng đại nhân chuẩn bị hậu lễ cầu kiến Sơ Tranh, tất nhiên cũng bị cự tuyệt ở ngoài cửa.



Nếu không phải biết tất cả mọi người đều như thế, thì Phùng đại nhân suýt cho là quận chúa có ý kiến với ông ta.



Nhưng nghĩ lại chuyện nghiệt nữ nhà mình làm, Phùng đại nhân lại cơ tim tắc nghẽn một trận.



-



"Phùng gia này làm hết chuyện ác, vị Phùng đại nhân kia vẫn còn dám tới cửa." Nghênh Hương nghe ngóng được không ít chuyện, lúc này đang báo cáo từng chuyện từng chuyện cho Sơ Tranh nghe.



Phùng gia làm chuyện xấu ở đây, phải nói là kể ba ngày ba đêm cũng không kể hết.



Sơ Tranh nghe đến muốn ngáp, cuối cùng Sơ Tranh nhịn xuống không ngáp, nuốt cái ngáp ấy xuống.



"Sư Dịch!"



Sơ Tranh nhìn thấy Sư Dịch đi ngang qua bên ngoài, nhanh chóng kêu một tiếng, đứng dậy ra ngoài, bỏ lại Nghênh Hương đang líu lo không ngừng.



Sư Dịch cũng không phải rất muốn gặp Sơ Tranh.



"Yến tiểu thư..."



"Mấy ngày gần đây ở có thoải mái không?" Một đống chuyện chồng chất, cũng không có thời gian đi nhìn thẻ của ta.



Sư Dịch: "Rất tốt. Đa tạ Yến tiểu thư quan tâm."



"Nên làm." Sơ Tranh hơi dừng một chút: "Phòng ta thoải mái hơn, ngươi muốn cân nhắc đổi phòng không?"



Sư Dịch: "..."



Sư Dịch xém chút bị sặc nước bọt.



Cô toàn nói những lời gì vậy?



"Yến tiểu thư không cần... Đã đưa Yến tiểu thư đến nơi an toàn, ta dự định về hoàng thành, vừa vặn từ biệt với ngươi."



Sư Dịch cảm thấy nếu mình còn không đi, thì có lẽ sẽ không đi được nữa.



Sơ Tranh: "..."



Sơ Tranh không nói một chữ, quay người đi.



Sư Dịch nhìn bóng lưng Sơ Tranh, theo bản năng đi về phía trước hai bước, vươn tay ra treo giữa không trung, cuối cùng lại từ từ thu lại.



Gọi cô lại để nói gì?




Sư Dịch: "..."



Sư Dịch bối rối dùng tay áo che ngọc bội trong tay lại.



"Yến tiểu thư..."



Phong cảnh trong mắt Sư Dịch điên cuồng xoay chuyển, chỗ có âm thanh đều biến mất trong gió sông chầm chậm.



Trong gió sông hắn nghe thấy tiếng tim cô gái đập, và nhịp đập trái tim hắn dung hợp lại với nhau.



Phần lưng đặt trên tảng đá băng lãnh, ánh sáng rực rỡ trên đỉnh đầu làm hắn gần như không mở nổi mắt.



Trong ánh sáng chói mắt, dung nhan quen thuộc của cô gái lại khắc hoạ đến rõ ràng, giống như khắc sâu trong linh hồn.



Dưỡng khí trong lồng ngực dần dần bị tước đoạt, cảm giác choáng váng nghiêm trọng hơn.



Tận đến khi hắn có chút không thở nổi, không khí mới mẻ mãnh liệt tràn vào, tẩy sạch lý trí của hắn.



Cô gái nửa đè ép hắn, ngón tay xuyên qua khe hở ngón tay hắn, mười ngón đan xen, giọng nói thật thấp bị gió đưa đến bên tai hắn: "Sư Dịch, trở về cùng ta có được không?"



Lòng bàn tay kề sát nhau, có thể cảm nhận được nhiệt độ lẫn nhau.



Tóc đen rũ xuống đảo qua cổ hắn, mang theo cảm giác run rẩy rất nhỏ.



Sư Dịch há miệng ra, suýt chút nữa thì thốt ra chữ ‘được”.



Nhưng cuối cùng chỉ có môi hình chứ không có âm thanh.



Hắn nghiêng đầu đi, giọng khàn khàn: "Yến tiểu thư, chúng ta không thích hợp."



"Chỗ nào không thích hợp?" Sơ Tranh từ trên cao nhìn xuống hắn, trong mắt có lãnh ý xâm lấn người khác.



Giọng nói của Sư Dịch không lưu loát: "Thân phận của ta không xứng với ngươi..."



"Ta không để ý."



"Ta để ý." Hắn để ý, bọn họ căn bản không phải là người của một thế giới.



"Yến tiểu thư, ngươi không hiểu rõ ta, ngươi căn bản không biết ta là hạng người gì. Sau này ngươi sẽ gặp được người tốt hơn ta, ngươi sẽ..."



"Sẽ không." Sơ Tranh cắt ngang lời hắn, giọng điệu chắc chắn lại kiên định: "Sẽ không gặp được người tốt hơn chàng."



Sư Dịch tắt tiếng, ánh mắt tan rã không có tiêu điểm.



Sẽ không gặp được người tốt hơn hắn sao?



Sơ Tranh đặt tay lên vị trí trái tim hắn, đầu ngón tay dùng sức đè xuống: "Chàng là hạng người gì cũng không sao cả, tốt hay là xấu, ta đều có thể chấp nhận. Sư Dịch, chàng là của ta."