Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 2025 : Trung khuyển thị vệ (33)

Ngày đăng: 22:39 13/05/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Sư Dịch đối đầu với ánh mắt Sơ Tranh, gió sông xuyên qua giữa hai người, cỏ hoang bên bờ lay động.



Hắn thích cô không?



Thích.



Nếu không mình sẽ không quan tâm cô như vậy, sẽ không có những suy nghĩ không nên có như vậy.



Sư Dịch buông bàn tay cầm kiếm ra, đặt trên mu bàn tay Sơ Tranh: "Yến tiểu thư thật sự không để ý ta là loại người gì sao?"



Người như hắn...



Cô căn bản không hiểu rõ.



Trong lòng hắn tồn tại ma quỷ mà chính hắn cũng không hiểu rõ, bọn nó sẽ tùy ý sinh trưởng vào lúc trời tối người yên.



Người đứng bên cạnh cô, nên có tâm tư tinh khiết, bối cảnh sạch sẽ.



Chứ không phải giống như hắn...



"Ừ. Ta không để ý." Sơ Tranh nghiêm túc gật đầu.



Ánh mắt Sư Dịch hơi biến đổi, chỉ cảm thấy yết hầu căng lên: "Vậy... Nếu như ta muốn giết nàng thì sao?"



"Vì sao lại muốn giết ta?" Ta làm sai chỗ nào sao? Mi lại muốn giết ta!!



"Yến tiểu thư, ta chỉ hỏi nếu như."



Sơ Tranh trầm mặc một chút: "Vậy ta..." Cố hết sức cho chàng giết đi.



【  Tiểu tỷ tỷ, nghĩ kỹ rồi nói nha. 】 Sơ Tranh vừa mở đầu, đã bị Vương Giả cắt ngang.



Sơ Tranh: "..." Vương bát đản mi có phải là biến thái không! Loại thời điểm này mà mi cũng nhìn lén?



【???】 Sao nó lại nhìn lén rồi? Rõ ràng là chính cô đang suy nghĩ những chuyện kỳ kỳ quái quái!!



"Yến tiểu thư?"



Sơ Tranh hơi rũ mắt xuống, không chút dấu hiệu nào cúi đầu xuống.



Sư Dịch hoảng thần, giọng nói của cô gái vang lên bên tai: "Tùy chàng." Có thể giết được ta thì coi như ta thua!!



Tùy... Hắn sao?



Một hồi lâu sau, tư thái kháng cự của Sư Dịch rõ ràng mềm xuống, cuối cùng mơ hồ có chút đáp lại.



Hắn thật sự rất thích cô.
Nhưng tiểu thư thì không giống...



Ai, nói cho cùng vẫn là tiểu thư bị sắc đẹp làm chậm trễ!



Nghênh Hương đang nghĩ ngợi, liền thấy vai chính trong công cuộc dùng sắc đẹp mê hoặc đi từ một bên khác tới, khí chất như hoa, dung mạo như ngọc, hay cho một mỹ nhân.



Nghênh Hương cúi đầu xuống: "Sư Dịch công tử."



"Đưa cho tiểu thư?"



"Ừ."



"Để ta đi."



"... Được." Nghênh Hương giao đồ vật trong tay cho Sư Dịch: "Mấy ngày nay thân thể tiểu thư không thoải mái lắm, Sư Dịch công tử nhất định phải nhìn tiểu thư uống xong, nhất định phải nhìn nàng uống đấy!"



Nghênh Hương căn dặn Sư Dịch.



Sư Dịch có chút không rõ ràng cho lắm, nhưng vẫn gật đầu.



Sư Dịch gõ cửa đi vào, phát hiện trong phòng còn có mấy người, hắn hơi dừng lại, suy nghĩ xem có nên lui ra ngoài không, liền thấy người ngồi ở chủ vị vẫy vẫy tay với hắn.



Sư Dịch đành phải bưng đồ đi qua.



"Tiểu thư."



"Tại sao lại là chàng đưa?"



Tầm mắt mọi người ở đây đều rơi trên người hắn, có tìm tòi nghiên cứu, có hiếu kì, cũng có cảnh giác... Sư Dịch kiên trì đáp: "Tiểu thư không muốn ta đưa sao?"



"Không có." Sắc mặt Sơ Tranh không có gì thay đổi: "Chàng ngồi trước đi."



"Tiểu thư, ta đi ra ngoài trước..."



"Ngồi xuống."



Sư Dịch: "..."



Sư Dịch dự định đến bên cạnh ngồi, Sơ Tranh lại giơ tay gõ gõ bên cạnh.



"Tiểu thư, thế này không thích hợp."



Sơ Tranh dùng tay nâng cằm lên, ngữ điệu nhẹ nhàng, nói không nên lời là uy hiếp hay là nhắc nhở: "Sư Dịch, chàng không ngồi thì có người muốn ngồi, chàng phải nghĩ cho rõ ràng."



Sư Dịch: "..."



Bàn tay Sư Dịch siết rồi lại siết, cuối cùng đội lấy áp lực ngồi xuống bên cạnh Sơ Tranh.



Sơ Tranh hài lòng dời mắt, nhìn về phía những người khác: "Như chư vị thấy, người bên cạnh ta cũng không phiền các vị phí tâm, lần này niệm tình các ngươi vi phạm lần đầu, ta không so đo, nếu còn có lần sau, thì cũng đừng trách ta không khách khí."