Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 2030 : Vấn tiên hoàng tuyền (3)

Ngày đăng: 22:39 13/05/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Bồ Minh Hàn tự mình đón Sơ Tranh vào, làm không ít người kinh ngạc.



Lúc này Sơ Tranh đi theo Bồ Minh Hàn lên lầu, người đi theo sau lưng Bồ Minh Hàn không rõ ràng cho lắm, chỉ cảm thấy cô gái này nhìn rất nhỏ.



Ăn mặc bình thường, nhưng khí chất lại không phải người thường.



Lại nhìn thái độ của Bồ Minh Hàn như thế, cũng không dám quá khinh thường.



"Sơ Tranh tiểu thư, lần này ngài tới là vì?"



"Tôi tìm Bồ Tử Thành."



"Bồ Tử Thành?" Đây không phải là con của anh hai ông ta sao? Sao lại để vị này tự tìm tới cửa...



Chẳng lẽ đã làm gì chuyện gì đắc tội với vị này rồi?



Bồ Minh Hàn lập tức đổ đầy mồ hôi lạnh.



"Sơ Tranh tiểu thư, nếu tiểu bối có chỗ nào đắc tội với ngài..."



"Không có, tôi chỉ đến xem cậu ta một chút." Sơ Tranh cắt ngang lời Bồ Minh Hàn.



"Vậy à..." Trong lòng Bồ Minh Hàn không rõ căn nguyên, vẫn hoài nghi đã xảy ra chuyện gì đó, mới có thể dẫn đến chuyện vị này tìm tới cửa.



Bồ Minh Hàn ngăn chặn nghi hoặc dưới đáy lòng, vội vàng nói: "Vừa vặn thằng bé cũng ở đây, tôi gọi đến cho ngài nhé?"



Sơ Tranh: "Ông dẫn tôi tới xem là được."



"Vâng vâng, mời ngài tới bên này."



-



Bồ Tử Thành năm nay đã 26 tuổi, được cho là một người đàn ông chất lượng cao có sự nghiệp có thành tựu.



Đàn ông như vậy rất dễ dàng hấp dẫn phụ nữ, mà Bồ Tử Thành đối với những người phụ nữ này dường như không cảm thấy hứng thú.



"Tử Thành, em trai cậu cũng kết hôn rồi kìa, chừng nào cậu mới kết hôn đây?" Bạn tốt nháy mắt ra hiệu với Bồ Tử Thành: "Hôm nay có nhiều cô gái tới đây mà không có ai vừa mắt cậu à?"



Bồ Tử Thành cười lắc đầu: "Cậu cũng biết tôi không hề có hứng thú với những chuyện đó mà."



"Ôi, Tử Thành à, cậu đừng nói cậu thích đàn ông đấy nhé." Một bạn tốt khác khoa trương cười đùa.



"Thích cậu à." Bồ Tử Thành thuận miệng đáp.



"Đừng đừng đừng, tôi vẫn thích con gái."




Bồ Minh Hàn chỉ có thể cẩn thận đưa người ra ngoài.



Bồ Minh Hàn cầm nhánh hương kia trong tay, lo lắng bất an cho người đi tìm Bồ Tử Thành.



-



Sau khi Sơ Tranh rời đi không bao lâu, có người phát hiện ra Tinh Nhị tiểu thư bị nhốt lại, lễ phục trên người không cánh mà bay, nhìn cực kỳ thảm.



Tinh Nhị tiểu thư lửa giận công tâm, trực tiếp được đưa đến bệnh viện.



Nhưng cô ta bị phát hiện với tình trạng như thế, thì chắc chắn sẽ không tránh được có người đồn bậy bạ.



Những lời này truyền đến tai Tinh Nhị tiểu thư, người trong cuộc tức giận đến mức xém chút được đưa đi cấp cứu lần nữa.



Mà kẻ đầu têu Sơ Tranh, căn bản không biết những việc này, đang bái phỏng xong người thứ ba.



Đằng sau cô cũng không có ý định đi nữa.



Cơ hồ có thể xác định, ít nhất có một nhóm người đã bị sinh vật không biết sống nhờ.



Bắt đầu từ lúc bọn họ được cứu về, trong thân thể đã không phải là bọn họ ban đầu nữa.



Người đến bệnh viện kia đều không phải người bình thường, sinh vật không biết sống nhờ trong thân thể những người này... Muốn làm gì?



Chẳng lẽ còn muốn dùng cách này để xưng bá thế giới?



Hình như cũng không phải là không có khả năng...



Nếu như cứ tiếp tục mặc kệ, những sinh vật không biết này đều tìm cơ hội sống nhờ trong thân thể những người cấp cao, chỉ sợ thật đúng là có thể.



Sơ Tranh chỉ cảm thấy thật mệt tim.



Những con chó điên này sao không yên bình mà làm chó đi, cứ khăng khăng phải chạy ra nhảy disco, cho rằng ta chết rồi sao?!



"Chủ nhân, trở về sao?" Người máy ló đầu ra từ trong túi, bập bẹ non nớt hỏi.



"Về."



Tìm Liễu Trọng thương lượng vấn đề thu hồi phế vật.



Sơ Tranh phân phó người máy: "Trước tiên sắp xếp lại danh sách bệnh nhân của bệnh viện trong 3 năm gần đây đi."



Người máy: "Oa. Người ta vận hành cũng rất mệt mỏi."



Sơ Tranh: "Chết máy thì không mệt nữa, cần ta giúp không?"



Người máy: "..." Chuyện này thì không cần.