Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 2031 : Vấn Tiên Hoàng Tuyền (4)

Ngày đăng: 22:39 13/05/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Sơ Tranh trở lại Vấn Tiên Lộ, người máy đã sửa sang lại danh sách.



Sơ Tranh đi đến chỗ Liễu Trọng ăn một tô mì.



"Nha đầu, điều tra thế nào rồi?" Liễu Trọng bưng bát mì, ngồi xuống đối diện Sơ Tranh.



Sơ Tranh ném hình ảnh 3D ra trong không khí: "Người trên danh sách đều phải kiểm tra đối chiếu từng người. Vừa vặn đến thời gian tổng điều tra ba năm một lần, trực tiếp gửi văn kiện xuống, để người phía dưới hiệp trợ. Tất cả các trường hợp sống nhờ phi pháp đều dựa theo quy củ mà xử trí."



"Làm như vậy sẽ không đánh cỏ động rắn chứ?"



Sơ Tranh ăn xong hai miếng cuối cùng, đập đũa xuống mặt bàn: "Tôi sẽ sợ một con rắn?"



Liễu Trọng: "..."



Liễu Trọng nghĩ nghĩ, vẫn khuyên: "Dù sao bây giờ chúng ta ở ngoài sáng, đối phương ở trong tối, ngay cả mục đích của đối phương chúng ta cũng không biết rõ ràng, tình huống này sẽ gây bất lợi cho chúng ta."



"Nếu đều đã gây bất lợi cho chúng ta, thì còn có thể càng thêm bất lợi được à?"



Sơ Tranh hơi ngửa người ra sau, dựa vào thành ghế.



"Liễu Trọng, tuổi của chú càng lớn, sao lại trở nên lo sợ đủ điều rồi?"



"..."



Liễu Trọng đã qua độ tuổi kêu đánh kêu giết từ lâu rồi.



Vấn Tiên Lộ bên này đại cục là do Sơ Tranh điều khiển, nhưng những chuyện khác đều do một mình ông xử lý.



Ông đương nhiên sẽ càng cân nhắc nhiều hơn.



Chuyện này cũng giống như có một ông chủ tùy hứng đột nhiên nổi lên ý tưởng, động động mồm mép, nhưng người khổ lại là người đứng đầu phía dưới ông chủ, phải cân nhắc ý tưởng này có tính áp dụng hay không, độ khó áp dụng lớn cỡ nào, phải tiêu hao bao nhiêu nhân tố, vân vân.



Đó là chuyện mà một câu nói có thể quyết định sao?



Bây giờ Sơ Tranh chính là ông chủ tùy hứng kia.



"Liễu Trọng, chú đừng quên đây là nơi nào." Đầu ngón tay Sơ Tranh khẽ gõ trên mặt bàn: "Nơi này không tới phiên chúng nó diễu võ giương oai. Cái mạng của Vạn Phi vẫn còn chưa tính đâu."



Liễu Trọng: "..."



"Chú hiểu rồi."



Sơ Tranh đứng dậy rời khỏi cửa hàng, cô cũng không trở về, ngược lại đi vòng quanh Vấn Tiên Lộ.



Trên nửa đường gặp gỡ Tinh Kiều, Sơ Tranh túm cả cậu bé đi luôn.
"Sư phụ bảo em đi theo anh."



"... Như thế à." Tạ Thời thói quen gãi gãi mũ hề của mình: "Anh Nguyệt Lê, vậy em đi cùng Tinh Kiều, anh tìm chị Tô Nghiêu hoặc là Mai Cơ nhé?"



"Ai." Dạ Nguyệt Lê thở dài: "Tô Nghiêu độc lai độc vãng, Mai Cơ đi cùng Khương Tam Trản rồi, chú Liễu chắc chắn không chơi, xem ra tôi phải đi một mình rồi."



Dạ Nguyệt Lê cười cười với Tinh Kiều, sau đó trực tiếp ra ngoài.



Tinh Kiều nhẹ chau mày lại: "Có phải em gây thêm phiền toái cho các anh không?"



"Sao lại thế, em sau này..." Tạ Thời gượng cười hai tiếng: "Sơ Tranh tiểu thư bảo tổng điều tra hồ sơ sinh vật không biết sống nhờ, cũng không khác gì mấy so với tổng điều tra nhân khẩu của con người ấy, mấy bộ phận quan trọng chú Liễu sẽ dẫn người đi phụ trách. Chúng ta bên này cũng không nguy hiểm lắm, chỉ là sẽ hơi mệt mỏi."



Cho dù có K1 truyền tống, truyền tống đến truyền tống đi, cũng rất mệt mỏi.



"Chúng ta tổng điều tra những thứ này có mục đích gì?"



"Em vẫn chưa biết à?"



Tinh Kiều lắc đầu.



"Vốn là thế này, mỗi ba năm sẽ tổng điều tra một lần, cũng giống như tổng điều tra nhân khẩu vậy đó. Sống nhờ hợp pháp cần xác nhận lại một lần nữa, còn có một số trường hợp sống nhờ phi pháp thì phải xử lý.



"Vốn còn cách thời gian tổng điều tra tới hai tháng, nhưng gần đây sống nhờ phi pháp rõ ràng tăng lên rất nhiều, Sơ Tranh tiểu thư còn phát hiện có người ác ý sống nhờ, cho nên bây giờ phải tổng điều tra sớm."



"Em yên tâm, chiến trường chính là Kinh Nam Thành, trước mắt là do chú Liễu dẫn người điều tra, những này khu vực của chúng ta hệ số nguy hiểm không cao, cũng xem như khá dễ dàng."



"Em biết rồi."



"Vậy chúng ta bắt đầu đi."



"Dạ."



Tạ Thời giảng giải kiên nhẫn hơn Sơ Tranh rất nhiều.



Năng lực phân tích của Tinh Kiều mạnh, cơ bản một lần là hiểu.



Tạ Thời dẫn cậu đến mấy chỗ, sau đó Tinh Kiều đã có thể tự điều tra xác nhận, giao kết quả đến tổng kho số liệu.



"Tổng kho số liệu này..."



"À, có nhìn thấy người máy bên cạnh Sơ Tranh tiểu thư không? Tổng kho số liệu chính là nó."



"Tổng kho số liệu rất nhiều thứ chúng ta bên này đều không có quyền hạn, chỉ có Sơ Tranh tiểu thư có."



"Nhưng quyền hạn của em chắc là cao hơn anh."



Tinh Kiều không biết quyền hạn của mình có cao không, công năng cậu có thể tìm tòi ra còn rất có hạn.