Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 2068 : Chậm chạp muốn về (35)

Ngày đăng: 22:40 13/05/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Không biết Trì Quy đang làm gì, đoạn thời gian gần đây, luôn luôn tự giam mình ở thư phòng tô tô vẽ vẽ.



Nếu như không phải biết người này học tra không cứu được, thì Sơ Tranh cũng cho là hắn thích học tập lắm.



Sơ Tranh vội vàng làm học thần, không có thời gian quản hắn.



Ngày nghỉ sau kỳ thi tháng nào đó, Trì Quy ra ngoài cùng bọn Du Tử Tích, Sơ Tranh đến thư phòng tìm sách, phát hiện bản thảo Trì Quy đặt ở dưới sách.



Sơ Tranh: "..."



Sở thích của bạn nhỏ đúng là rất đặc biệt.



Xem Shoujo Manga chưa đủ nghiền, còn bắt đầu vẽ sao?



Nhưng tranh này vẽ không tệ lắm.



Sơ Tranh ép bản thảo về lại, giả bộ như không nhìn thấy.



Sơ Tranh vụng trộm follow thẻ người tốt trên mạng, chất lượng bản thảo rất cao, cốt truyện cũng không tệ. Nhưng bởi vì độ lộ ra ánh sáng không đủ, dẫn đến cũng không hot lắm.



Sơ Tranh nghiên cứu phương thức lộ ra ánh sáng của trang web một chút.



Phương thức đơn giản nhất vẫn là... Đập tiền!



Được thôi!



Sơ Tranh đăng kí tài khoản, nạp tiền —— bắt đầu đập tiền.



"Đại lão, cậu mà cũng đọc manga á!!" Giọng nói hoảng sợ của Tần Kiều vang lên từ đằng sau Sơ Tranh.



Phản ứng đầu tiên của Sơ Tranh chính là bịt miệng Tần Kiều.



Tần Kiều: "Ô ô ô ô!!!"



Sơ Tranh trừng cô ấy một cái, Tần Kiều dùng ánh mắt biểu thị mình không ồn ào nữa.



Sơ Tranh buông cô ấy ra, Tần Kiều nặng nề thở ra một hơi, ngồi xuống bên cạnh Sơ Tranh: "Đại lão, cậu không sao chứ? Tớ cho là cậu toàn đọc sách giáo khoa, sách luyện tập, sao cậu cũng xem cả manga nữa?"



Sơ Tranh: "..."



Ta không được đọc manga sao?



Tần Kiều: "Hơn nữa cậu còn xem loại manga tâm hồn thiếu nữ bùng cháy này! Cậu thật sự không sao chứ?"



Trong lòng cô ấy, đại lão không phải loại người này.
"Sơ Tranh, đến uống rượu!" Du Tử Tích thấy Sơ Tranh trở về, lập tức nhắm mục tiêu vào cô.



"Du Tử Tích!" Trì Quy lên tiếng: "Cô ấy không uống rượu."



"Chuyện này có gì đâu mà, cũng đã tốt nghiệp rồi mà!" Du Tử Tích chỉ vào Trì Quy: "Trì ca, anh nhất định phải uống đi chứ?"



Trì Quy: "..."



Trong phòng bao ồn ào, vô cùng náo nhiệt.



Lúc tan cuộc đã qua rạng sáng, Sơ Tranh sắp xếp xe cho tất cả mọi người, cuối cùng đỡ Trì Quy lên xe.



"Anh không sao, anh không say, chỉ là hơi... Choáng." Trì Quy tự lên xe, chuyển đến bên trong ngồi xuống, hai tay đặt ở trên đầu gối, toàn thân cao thấp đều viết to hai chữ ngoan ngoãn.



Sơ Tranh: "..." Mẹ nó thế này mà còn chưa say à?



Sơ Tranh lên xe nói địa chỉ với tài xế.



Trì Quy ngồi hai giây, đột nhiên quay đầu: "Sao em không hỏi anh xem?"



"... Hỏi cái gì?"



Trì Quy trầm mặc vài giây, lắc đầu: "... Không biết."



Sơ Tranh: "..."



Mi cũng không biết, vậy muốn ta hỏi cái gì?



"Cô gái, bạn trai cô uống say sao?" Tài xế đằng trước cười hỏi.



Trì Quy cướp lời đáp: "Không có, tôi không say, tôi rất tỉnh."



Tài xế cười ra tiếng: "Được, đây là say rồi."



Dường như Trì Quy muốn lý luận với tài xế, Sơ Tranh nhanh chóng giữ chặt hắn, ấn đầu vào trong ngực mình: "Đừng lộn xộn."



Trì Quy dựa vào Sơ Tranh liền yên tĩnh lại, hai tay ôm lấy eo cô, thân thể xê dịch xuống, thoải mái ôm cô.



Sơ Tranh nghiêm khuôn mặt nhỏ, như có như không sờ sờ tóc hắn.



"Sao em cứ thích sờ tóc anh vậy?" Trì Quy ngửa đầu, tiến đến bên tai Sơ Tranh, nhỏ giọng thầm thì.



Sơ Tranh sờ sờ: "Em vui lòng.”



Trì Quy a một tiếng, yên tĩnh một lát, lại tiến đến bên tai cô: "Đầu của đàn ông không thể sờ loạn... Nhưng anh cho bảo bảo sờ."



Sơ Tranh: "..." Mi không cho ta cũng có thể sờ nha.