Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 2069 : Chậm chạp muốn về (36)

Ngày đăng: 22:40 13/05/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Lúc lên lầu, Trì Quy không đi thang máy, khăng khăng đòi leo cầu thang bộ.



Xém chút Sơ Tranh đã nói anh tự leo đi, em muốn đi thang máy.



Nửa đêm canh ba, trong cầu thang luôn có chút âm trầm, Trì Quy không cho Sơ Tranh đỡ, nhất định đòi tự đi cơ.



Sơ Tranh: "..."



"Bảo bảo."



Trì Quy đứng trên bậc thang, đột nhiên nghiêng đầu nhìn lại.



Thiếu niên rũ mắt nhìn cô, nhấn rõ từng chữ nói: "Anh muốn ở đây hôn hôn."



Sơ Tranh: "???" Ngài có bệnh à? Là giường không thoải mái hay là ghế sofa khó chịu?



Sơ Tranh bước lên bậc thang, thân thể thiếu niên nghiêng sang bên cạnh, dựa vào tường, nghiêng đầu nhìn cô.



Lúc Sơ Tranh tới gần, chủ động nhắm mắt lại.



Sơ Tranh đi qua chính là một chưởng, bổ ngất Trì Quy, khiêng người lên lầu.



【...】



-



Trì Quy tỉnh rượu, không chỉ cảm thấy đầu đau, mà cổ cũng đau.



Tối hôm qua làm gì rồi?



Vì sao cổ lại đau thế này?



Trì Quy xoa cổ đứng dậy, quần áo trên người đã được thay, Trì Quy kéo quần áo nhìn một lát, cảm thấy chắc là Sơ Tranh thay cho hắn...



Trên người cũng không có mùi rượu gì, có lẽ cô còn giúp mình tắm rửa nữa.



Trì Quy: "..."



Cảm giác xấu hổ chậm rãi bò lên trên gương mặt, Trì Quy nhấp môi dưới, chậm chạp đứng dậy đi vào toilet.



Rửa mặt xong Trì Quy mở cửa ra ngoài.



Sơ Tranh đang ngồi bên chỗ bàn ăn, đang chống cằm lướt điện thoại, ánh nắng chiếu vào bao phủ giữa hai đầu lông mày cô, dát lên một tầng sáng mờ nhạt.



"Bảo bảo." Trì Quy kêu một tiếng.



Sơ Tranh không nhúc nhích, chỉ xốc mí mắt lên, dáng vẻ lạnh lùng ấy rơi vào trong mắt Trì Quy, trở nên vô cùng chọc người.



Trì Quy nuốt nuốt nước miếng, đi đến đối diện Sơ Tranh ngồi xuống.



"Em thay quần áo cho anh sao?"



"Không thì sao?" Thẻ người tốt uống say quả thật chính là hiện trường tai nạn, hắn có thể hiểu mình một tẹo được không hả!
Trì Quy ngồi lên máy bay, vẫn còn ngáp: "Bảo bảo..."



"Ừ?"



"Em không buồn ngủ sao?"



"... Không buồn ngủ." Đại lão buồn ngủ cái gì? Đại lão có thể mở mắt ngủ!



【  Tại sao cô không nói cô có thể cách không mang thai luôn đi? 】



Sơ Tranh rất thành thật: Này ta làm không được.



【...】



Trì Quy không nói nữa, có chút tự bế nghiêng đầu sang chỗ khác.



Tối hôm qua hắn không ngủ, kết quả quay đầu đã bị cô kéo đến sân bay.



Sơ Tranh lấy chiếc chăn, đắp cho Trì Quy.



"Chúng ta đi đâu đây?" Trì Quy tự bế xong, nghiêng đầu sang hỏi cô: "Máy tính của anh không mang..."



"Mang rồi. Đi nghỉ phép."



"Nghỉ phép?" Vì sao hắn hoàn toàn không biết chuyện này? Hôm qua cô hoàn toàn không hề đề cập đến chuyện này!



"Ừ." Sơ Tranh lấy chụp tai chụp lại cho hắn: "Ngủ một lát đi, đến nơi sẽ gọi anh."



Trì Quy rất buồn ngủ, điều chỉnh tư thế ngồi một chút, rất nhanh dựa vào ghế ngủ thiếp đi.



Sơ Tranh quay đầu liếc hắn một cái.



Sao thẻ người tốt lại đẹp như vậy chứ.



Này nếu có thể làm thành tiêu bản đóng khung...



【  Tiểu tỷ tỷ cô đang suy nghĩ thứ gì đó? 】 Vương Giả sợ đến loạn mã.



Ta chỉ nghĩ cũng không được?



【... Ngài cảm thấy suy nghĩ này của ngài thích hợp sao? 】



Ta lại không làm.



Nghĩ cũng phạm pháp?



Mi quản rộng thế cơ á?



【...】 Nghĩ không phạm pháp, nhưng ai biết lỡ một ngày nào đó cô lên cơn... A, không, Vương Giả nghĩ thôi là đã cảm thấy ngạt thở.



Sơ Tranh còn không nỡ ra tay với thẻ người tốt, cô càng thích thẻ người tốt sống hơn, có tóc mềm ơi là mềm.



Cho nên cô thật sự chỉ tùy tiện nghĩ thôi.



Cô là một người tốt đó.