Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 2105 : Khoảng cách năm ánh sáng (34)

Ngày đăng: 20:27 26/05/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Liên minh không tìm thấy Sơ Tranh và Uất Thì, sau kinh hồn táng đảm một thời gian ngắn, phát hiện bọn họ còn không hoảng, đối phương ngược lại có chút luống cuống.



Liên minh cũng không ngốc, biết chuyện có điểm kỳ quái, bắt đầu kéo dài thời gian.



Kỳ hạn sau cùng đến, cũng chưa từng xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn.



Sơ Tranh nghe xong Trần Xuyên báo cáo, đáy lòng không còn gì để nói.



Cho nên làm trận thế lớn như vậy chỉ để phô trương thanh thế? Nhảy ra để phụ trách tấu hài sao?



Lại qua một thời gian nữa, liên minh bên kia có tiến triển mới, bọn họ phát hiện đối phương căn bản không có cách nào đến chỗ bọn họ, những hình ảnh kia đều giống như chiết xạ ra.



Chuyện này cũng không chênh lệch nhiều so với suy đoán của Sơ Tranh.



Nếu như đối phương thật sự có thể vận dụng nhiều võ lực như vậy, thì chỉ gửi mỗi hình ảnh tới làm gì?



Trực tiếp đặt đại quân ở bên ngoài Đế Đô Tinh không phải càng có sức thuyết phục hơn sao.



Lúc trước liên minh bắt Uất Thì có lẽ chỉ là dự định vào giây phút cuối cùng mới giao người ra, nhưng trong lúc này, bọn họ nhất định sẽ nghiên cứu xem trên người Uất Thì có thứ gì đáng giá cho đối phương ngấp nghé.



Nói không chừng dưới sai sót ngẫu nhiên, ngược lại làm cho đối phương đạt được âm mưu.



Sơ Tranh mang Uất Thì chạy trốn, làm tăng tốc nhanh cả tiến trình của mọi chuyện.



-



Lộ gia.



Sau khi Lộ Triệu Niên trúng độc từ lần trước, vẫn luôn nằm trên giường tĩnh dưỡng, không có nhiều thời gian tỉnh lại.



Vất vả lắm mới tỉnh lại, liền nghe nói Sơ Tranh mang Uất Thì chạy trốn, bây giờ bị truy nã toàn tinh tế.



Lộ Triệu Niên xém chút thở không nổi.



Lúc trước y đã nghe nói Sơ Tranh và Uất Thì kia rất thân cận.



Nhưng cô hoàn toàn không chịu gặp mình, Lộ Triệu Niên cũng không có cách nào.



"Triệu Niên." Bà Lộ đau lòng cầm tay con trai mình: "Con nghỉ ngơi thật tốt, đừng kích động."



Lộ Triệu Niên suy yếu hỏi: "Bắt được người hạ độc chưa?"




[ Tôi đã nói Lương gia không phải thứ tốt lành gì, mấy người cứ không tin cơ, lúc trước chỉ trích người ta như vậy, bây giờ vả mặt có đau không! ]



Ông Lương nhìn những ngôn luận trên tinh võng, tức giận đến hai mắt choáng váng.



Liên minh bên kia bây giờ đang truy nã Sơ Tranh, nếu ông ta không làm như vậy thì Lương gia cũng sẽ bị liên luỵ.



Những người này thì biết cái gì.



Chuyện không xảy ra trên người bọn họ.



Đứng nói chuyện không đau eo mà.



Mà Lương Niệm hủy bỏ hôn lễ, cũng là ông bà Lương làm chủ, Lương Niệm căn bản không muốn, cô ta thích Lộ Triệu Niên, cô ta muốn gả cho Lộ Triệu Niên.



Bây giờ ngày nào Lương Niệm cũng phát cáu trong nhà, bà Lương đau lòng cho con gái, cũng không nhịn được trách cứ ông Lương.



Lương gia có thể nói là gà bay chó chạy, không được yên bình.



Trong lòng ông Lương cũng không chịu nổi.



Tình huống của Lương gia bây giờ gả vào Lộ gia thì có ích gì?



Người ta vốn đã không chào đón bọn họ, chẳng lẽ sẽ còn giúp bọn họ à?



Ông Lương phải cân nhắc cho toàn bộ Lương gia.



Cho nên không bao lâu sau Lương Niệm đã được cho biết, cô ta phải gả cho một người khác.



Ông bà Lương vì lợi ích, có thể giam giữ một đứa con gái lại, bây giờ tất nhiên cũng có thể vì lợi ích, mà dùng Lương Niệm đi đổi lấy lợi ích.



Lương Niệm có muốn hay không cũng không quan trọng, chỉ cần cô ta có thể đổi lấy một chút thời gian cho Lương gia thở dốc.



Lương Niệm đã từng nghĩ là mình được thiên vị.



Bởi vì sau khi Lương Sơ Tranh trở về, cha mẹ cũng đứng về phía cô ta.



Nhưng bây giờ cô ta mới biết được, căn bản không phải như vậy.



Thứ bọn họ quan tâm chính là mặt mũi, là lợi ích...



Bây giờ mất hết mặt mũi, vậy thì cũng chỉ còn lại có lợi ích.



Cô ta tự cho là thiên vị, lúc này nó trở thành một thanh kiếm sắc bén, tàn ác đâm xuyên qua cô ta, làm cho cô ta trông thấy chân tướng đẫm máu.