Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 2106 : Khoảng cách năm ánh sáng (35)

Ngày đăng: 20:27 26/05/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Tinh hệ Wall.



Đây là tinh hệ hỗn loạn nhất trong các đại tinh hệ, các cư dân trong tinh hệ Wall cũng cực kỳ có máu chiến đấu.



Mỗi ngày đều có nơi bộc phát chiến đấu, ngày hôm nay anh cướp hàng của tôi, sáng mai tôi cướp địa bàn của anh.



Người tranh tôi đoạt, chơi không biết mệt.



Mà ở trong mảnh hỗn loạn này, dần dần có tiếng khác.



"Mấy người có biết mấy ngày trước Weems bị người ta đánh cho tè ra quần không?"



"Weems?"



Có người kinh ngạc.



Đây chính là ác bá nổi danh ở tinh hệ Wall, từ trước đến nay gã toàn bắt nạt người khác, có bao giờ bị người ta bắt nạt đâu?



"Ai mà lợi hại vậy?" Người xung quanh lập tức xúm lại, nghe ngóng tường tình.



"Đối phương là một thế lực mới xuất hiện, hình như gọi là gì ấy nhỉ... 404. Cũng không biết có lai lịch gì, nghe nói đã lấy được không ít địa bàn."



"Hình như tôi từng nghe nói..."



Nhóm người này đã hoạt động được một đoạn thời gian.



Nghe nói ra tay xa xỉ, thực lực cường hãn, lúc ban đầu còn có không ít người có ý đồ với bọn họ.



Kết quả?



Kết quả không chết thì chính là quỳ xuống đất gọi ba ba cầu chiêu an.



Tinh hệ Wall loạn thì loạn, nhưng tin tức lại truyền đi nhanh.



Tin tức về nhóm người này, tất cả mọi người từng nghe qua một chút, nhưng ngay cả Weems cũng bại trong tay bọn họ, có thể thấy được nhóm người này không phải loại lương thiện gì.



Theo tin tức càng ngày càng nhiều nhân sĩ nổi danh của tinh hệ Wall bại trận truyền đến, mọi người cũng dần dần quen thuộc với cái tên 404 này.



Trần Xuyên cứ nghĩ mãi mà không rõ, tại sao lại dùng mấy con số như thế.



Hoàn toàn không phù hợp với thân phận!



Sơ Tranh thâm trầm cảm thán: "Anh không hiểu."



Trần Xuyên: "..."



Ngài không nói, làm sao tôi hiểu được!




Tay cầm đũa của Uất Thì run run, xém chút không cầm chắc được.



"Em thích anh như vậy à?" Uất Thì nhìn chằm chằm cơm trong bát, giọng nói hơi thấp.



"Đúng vậy." Sơ Tranh hùng hồn không chút che giấu, thậm chí còn có chút xíu kiêu ngạo.



"..."



Đáy lòng Uất Thì rung động một hồi, hắn nhấp môi dưới: "Vậy về sau em gặp được người mình thích hơn thì sao?"



"Không thể nào."



"Vì sao lại không thể nào?"



"Em nói không thể nào chính là không thể nào, sao anh nhiều lời như thế làm gì, ăn cơm còn không chặn nổi miệng anh à." Sơ Tranh không nhịn được gắp cho hắn hai đũa thức ăn: "Mau ăn đi, ăn hai bát!"



Uất Thì: "..."



Cái thái độ này của em, anh thấy rất có thể.



"Ăn không nổi hai bát." Uất Thì phản bác.



Trước kia đều là dịch dinh dưỡng, mỗi ngày đều ăn đồ ăn mới mẻ giống như vậy, hắn ăn không được bao nhiêu đã cảm thấy rất no.



"Ăn không được cũng phải ăn." Sơ Tranh bóp bóp cánh tay hắn, có chút ghét bỏ: "Nhìn anh gầy này." Toàn là xương cốt, sờ vào xúc cảm quá kém.



"..."



-



Uất Thì ăn quá no, không hề muốn động, Trần Xuyên thu thập tàn cuộc sạch sẽ.



Sơ Tranh chuyển bản đồ qua trước mặt Uất Thì, vươn tay ôm lấy hắn: "Giúp em chọn một cái."



Uất Thì từng thấy bản đồ này rất nhiều lần, đối với ký hiệu 404 phía trên cũng rất quen thuộc, hắn xoa bụng, hỏi: "Chọn cái gì?"



Sơ Tranh giơ tay giúp hắn xoa, thân thể Uất Thì rụt rụt về phía sau.



"Sao thế?" Sơ Tranh cho là mình dùng lực quá nặng: "Dùng lực nặng quá à?"



"... Không có." Bụng dù sao cũng không phải chỗ như cánh tay, Uất Thì bị Sơ Tranh đụng một cái, đã cảm thấy mẫn cảm.



Sơ Tranh thấy thân thể Uất Thì cũng thả lỏng ra, tiếp tục vấn đề vừa rồi: "Chọn nơi kế tiếp chúng ta đi, anh thích nơi nào?"



Uất Thì: "..."



Rõ ràng em đang bảo anh chọn chỗ khiêu chiến!



Sao lại nói như kiểu muốn đi hưởng tuần trăng mật vậy?