Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 409 : Vô thượng tiên đồ (12)

Ngày đăng: 01:31 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Trước đó Ngân Sinh nói Thập Lý Bát Sơn, thật ra là một cái địa danh.



Tên của nó là Thập Lý Bát Sơn.



Trên Thập Lý Bát Sơn có một con hổ yêu, con hổ yêu này chiếm núi làm vua, dưới tay có không ít tiểu đệ.



Yêu tinh gần đó, cũng không dám đối nghịch với hắn.



Hổ Vương lúc này đang vui vẻ nằm trên vương tọa của mình tắm nắng.



Bên cạnh là tiểu yêu đấm lưng bóp vai cho hắn.



Mà ở một cái ghế đá cách đó không xa, là một con lang yêu đang ngồi.



"Hổ Đại Vương, chúng ta rất có thành ý, biến cố trong núi gần đây ngươi cũng thấy đấy, cỗ uy thế kia, nhất định là có vật gì đó lớn mạnh lắm thoát ra."



Lang yêu sắc mặt không vui nói chuyện.



"Hổ Đại Vương, có lẽ ngươi còn chưa biết chuyện gần đây người của Thần giới xuất hiện nhiều lần nhỉ?"



"Thần giới?" Hổ Vương cuối cùng cũng có phản ứng: "Bọn họ làm gì?"



"Còn có thể làm gì, khẳng định là do vật lúc trước thoát ra mà đến." Lang yêu nói: "Hiện tại không biết vật kia ở đâu, dựa theo tác phong làm việc của Thần giới, yêu giới như chúng ta đều bị bọn họ xem như cái đinh trong mắt, lúc cần thiết, bọn họ thà giết lầm một ngàn, còn hơn bỏ sót một con."



Hổ Vương trầm mặt xuống.



Lang yêu biết mình nói trúng tâm khảm của Hổ Vương, cũng không nói tiếp, mà chờ hắn suy nghĩ.



Giây lát, Hổ Vương mở miệng: "Hợp tác cũng không phải không thể..."



"Đại Vương! Đại Vương, có người lên núi."



Một con tiểu yêu tinh nhanh chóng chạy tới.



Miệng còn không ngừng la hét, cắt ngang lời hắn.



"Người?" Hổ Vương không để ý lắm: "Bắt lại, tối hôm nay có thêm đồ ăn."



"Đại Vương." Tiểu yêu tinh lau mồ hôi: "Chúng ta đánh không lại nàng."



Hổ Vương lập tức ngồi dậy, nhóm tiểu yêu tinh đấm lưng bóp vai bị hù đến.



Lang yêu cũng ghé mắt nhìn qua.



"Đánh không lại?" Hổ Vương quát to: "Người tu đạo?"



"Không... Không giống." Tiểu yêu tinh lắc đầu.



Bọn họ đi theo tên đại vương là Hổ Vương này, cũng đã gặp không ít người tu đạo.



Khí tức trên thân những người kia rất dễ dàng phân biệt ra được
Nói chút đạo lý đi!



Thiếu chủ nhà ngươi là ai vậy!



Ta biết sao?



Ta đánh thiếu chủ nhà ngươi lúc nào chứ?!



Lang yêu vẫn không quên cáo lỗi với Hổ Vương: "Hổ Vương, trước đây nàng đả thương thiếu chủ nhà chúng ta, ta nhất định phải lấy lại công đạo cho thiếu chủ, xin Hổ Vương thứ lỗi."



Hổ Vương còn ước gì có người thăm dò thực lực của Sơ Tranh trước.



Lúc này đương nhiên sẽ không ngăn cản.



Móng vuốt của lang yêu biến ảo mà ra, móng vuốt sắc bén như vũ khí chụp vào Sơ Tranh.



Ánh mắt lang yêu nhìn Sơ Tranh, tràn đầy ngoan lệ, giống như thật sự muốn đòi lại công đạo cho thiếu chủ nhà hắn



【 Tiểu tỷ tỷ chú ý, sắp gấp đôi a ~ 】 Vương Giả vui sướng nhắc nhở Sơ Tranh.



Sơ Tranh: "..."



Ai muốn gấp đôi chứ!!



Tại sao cứ bắt nạt một nhóc đáng thương như ta vậy hả!!



Sơ Tranh lạnh mặt, tránh khỏi công kích của lang yêu, giẫm lên tảng đá, nhẹ nhàng nhảy lên chỗ vương tọa của Hổ Vương.



Hổ Vương bỗng nhiên lui về phía sau mấy bước.



Sơ Tranh tìm tòi trong tay áo.



Hổ Vương giơ tay, xung quanh có không ít yêu chui ra, con nào cũng hung ác nhìn chằm chằm Sơ Tranh.



Sơ Tranh kéo đầu Tiểu Hồ Ly ra, Hổ Vương cho là cô muốn phát đại chiêu, biểu cảm trở nên hung ác, muốn tiên hạ thủ vi cường.



Lá cây màu xanh lục bỗng nhiên xông tới trước mặt Hổ Vương.



Thứ đầu tiên Hổ Vương nhìn thấy là một đống màu xanh lục.



Còn tưởng là pháp khí gì đó, theo bản năng tránh sang bên cạnh.



Nhưng khi cẩn thận nhìn lại, mới phát hiện thứ tiểu cô nương kia cầm trong tay chỉ là mấy cái lá cây.



"..."



Hổ Vương cảm giác mình bị hung hăng nhục nhã.



"Ngươi..."



"Đánh hắn, đây đều là của ngươi." Sơ Tranh hào khí cắt ngang hắn.



"Ngươi nói đùa gì thế!" Hổ Vương cả giận nói: "Vài cái lá cây rách, mà cũng dám chỉ huy bản vương."