Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 424 : Vô thượng tiên đồ (27)

Ngày đăng: 01:31 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Ầm ầm --



Trên đỉnh đầu đột nhiên có âm thanh truyền đến.



Mặt đất cũng lắc lư theo.



Máu trong huyết trì văng tung tóe, trên không trung hình như có tiếng vật nặng rơi xuống.



Ngước mắt nhìn lên, mấy bóng đen cực nhanh hạ xuống.



Mấy Thần tộc từ trên không trung nện xuống, rơi vào xung quanh huyết trì.



"Tịch Lan!" Thần tộc rơi xuống đất đầu tiên, trông thấy Tịch Lan, biểu cảm nghiêm lại một chút, quát lớn lên tiếng: "Thanh Tiêu ở đâu!?"



"Thanh Tiêu?" Đỗ Hồi có được ký ức của Tịch Lan, biết đó là ai, hắn cười đến có mấy phần quỷ dị: "Thần tộc ngu xuẩn kia."



Mấy Thần tộc còn lại, cũng dồn dập rơi xuống đất, đầu tiên là cảnh giác đánh giá tình huống hiện trường, rồi nhanh chóng đứng sang phe mình.



Sơ Tranh và Hắc Hồ cũng ở đây...



Chỗ này xảy ra chuyện gì?



Đám người Thần tộc có chút đần độn.



Nhưng là vì lợi ích phe mình, bọn họ không thể biểu hiện ra luống cuống, không biết phát sinh cái gì, cũng phải bày ra khí thế đã.



"Tịch Lan đã làm gì Thanh Tiêu rồi?"



"Lúc trước chúng ta thật sự là mắt mù, nhìn lầm người, Tịch Lan ngươi đưa Thanh Tiêu đi đâu rồi? Mau giao hắn ra đây!"



Thanh Tiêu đuổi theo Tịch Lan rời đi.



Giờ phút này chỉ nhìn thấy Tịch Lan, nhưng không thấy Thanh Tiêu, sao đám người Thần tộc không suy nghĩ nhiều được.



Đỗ Hồi chắp tay đứng cạnh huyết trì, dung mạo nữ tử, làm biểu cảm trên mặt hắn lộ ra dở dở ương ương.



"Thần tộc kia không chết, các ngươi yên tâm."



"Ngươi..." Thần tộc tựa hồ phát giác được giọng nói "Tịch Lan" không đúng: "Ngươi là ai?"



Đây không phải Tịch Lan.



"Nơi này là chỗ nào, chư vị không rõ ràng sao?" Đỗ Hồi giang hai tay: "Thời gian đã làm các ngươi lãng quên quá khứ?"



Đám người Thần tộc có chút đần độn.



Tuyết Uyên trợn mắt trừng một cái: "Người Thần tộc đã đổi đến mấy nhóm, bọn họ biết ngươi mới có quỷ."



"Ồ?" Đỗ Hồi hình như có chút ngoài ý muốn.




Đỗ Hồi chính là đầu lĩnh của Ma tộc.



Tuyết Uyên lại có địa vị cực cao trong yêu tộc, nhưng mà Tuyết Uyên không có hứng thú, cho nên dẫn đầu Yêu tộc chính là một vị đại yêu khác.



Dạ Giang tìm đến vị đại yêu này trước, kết quả hắn phát hiện không được.



Sau đó liền tìm đến Tuyết Uyên.



Nhưng tính tình Tuyết Uyên tương đối cổ quái, nhìn thấy Dạ Giang trước tiên là đánh một trận, sau đó liền chạy, Dạ Giang không bắt được hắn.



Về sau Dạ Giang mới phát hiện tổn thương của thượng thần Vãn Quỳnh là do Ma tộc làm.



Cần lực lượng của Ma tộc.



Cho nên Dạ Giang tìm tới Đỗ Hồi.



Sau khi đứa bé kia sinh ra, Dạ Giang dùng khóa tụ hồn phong ấn, để không có bất luận kẻ nào nhìn ra đứa bé này có vấn đề gì.



Di chứng duy nhất chính là tiến độ tu luyện chậm chạp.



Tận đến khi nguyên chủ dùng khóa tụ hồn đi cứu Tịch Lan.



Khóa tụ hồn vỡ vụn, phong ấn giải trừ, nàng có được huyết mạch của thượng thần, tư chất lại không kém, thực lực cũng bắt đầu từ từ tăng lên.



Nhưng những ma khí kia yên lặng trong cơ thể nàng, không bị người phát hiện.



Cho tới bây giờ, Đỗ Hồi xuất hiện, những ma khí kia mới nhận triệu hoán, triệt để thức tỉnh.



"Là lực lượng của ta đang bảo vệ ngươi." Trong giọng nói của Đỗ Hồi tràn đầy hận ý: "Dạ Giang trộm lực lượng của ta, để ngươi sinh ra, cuối cùng hắn còn phong ấn ta ở nơi quái quỷ này, đám Thần tộc như các ngươi, tự xưng là thanh cao, chính nghĩa bất phàm, thế này là chính nghĩa của các ngươi sao?"



Sơ Tranh: "..."



Phụ thân của nguyên chủ cũng rất lợi hại nha.



Nhưng ta cũng không phải là một đám với tụi Thần tộc kia.



Đỗ Hồi âm trầm ánh mắt quét về phía Sơ Tranh: "Hiện tại nên thu hồi lực lượng của ta..."



Thân thể được lực lượng của hắn nuôi dưỡng, sẽ càng phù hợp với hắn hơn.



Đây đều là Dạ Giang nợ ắn.



Mũi chân Đỗ Hồi điểm một cái, thân thể bay vút qua phía Sơ Tranh.



Ầm!



"Tuyết Uyên ngươi làm gì thế!"



***



Chương này dành tặng cho Bingan98 năm mới an lành nhé nàng yêu ^^