Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 425 : Vô thượng tiên đồ (28)

Ngày đăng: 01:31 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Tiểu Hồ Ly thay Sơ Tranh ngăn chặn đòn công kích của Đỗ Hồi.



Móng vuốt sắc bén của Tuyết Uyên, vạch ra trên mặt đất mấy đường dài.



Biểu cảm của Tiểu Hồ Ly khó coi.



Trời mới biết hắn đang làm gì.



"Người này là của ta." Tuyết Uyên ưỡn bộ ngực nhỏ lên, bá đạo tuyên bố: "Ngươi không được phép động vào nàng."



Nếu Đỗ Hồi lấy lại những lực lượng kia, Sơ Tranh sẽ như thế nào thì Tuyết Uyên không rõ, nhưng chắc chắn sẽ không phải kết quả gì tốt.



Mình còn chưa tìm cô báo thù đâu!



Sao có thể để cô bị Đỗ Hồi xử lý như vậy được.



Không được!



Mối thù của mình phải tự mình báo!



Đỗ Hồi híp mắt lại: "Tuyết Uyên, không phải ngươi thích Thần tộc này chứ?"



"Phi!" Tuyết Uyên liền phi mấy tiếng: "Ngươi có biết nói chuyện không, bản tôn mà thích Thần tộc? Ta thấy đầu óc ngươi vẫn bị phong ấn, chưa được thả ra thì có!"



"Vậy ngươi ngăn cản ta làm gì?" Đỗ Hồi chất vấn: "Nàng chính là hậu nhân của Dạ Giang, chuyện lúc trước Dạ Giang đuổi theo ngươi, ngươi cũng đã quên?"



Tuyết Uyên: "..."



Hắn đương nhiên chưa.



Thượng thần thời kỳ thượng cổ, và thượng thần hiện tại... Thậm chí cả Vạn Trúc, đều không thể nào sánh bằng được.



Chớ nói chi Dạ Giang lúc ấy là thượng thần lợi hại nhất trong thần tộc.



Tuyết Uyên hoàn toàn hiểu rõ lúc ấy mình chật vật cỡ nào.



Nếu như không phải hắn đủ thông minh, thì có lẽ sẽ giống như những yêu tộc kia, trở thành vong hồn dưới tay Dạ Giang.



Nhưng mà...



Đáy lòng của hắn có một giọng nói, không ngừng ghé vào lỗ tai hắn nói rằng.



Không thể để cho nàng chết.



Tuyết Uyên còn chưa tìm được cái cớ thật hay, thân thể bỗng nhiên bay lên không, sau đó liền bị người ôm vào trong ngực.



Sơ Tranh sờ đầu hắn: "Hàn huyên đủ chưa?" Ta chờ đến rất phiền rồi, có thể lập tức xử lý con chó điên này được không!!



Tuyết Uyên lập tức xù lông: "Ai hàn huyên?"



Hắn là đang bảo vệ cô đó, được không?



"Hàn huyên đủ rồi, giờ tới lượt ta." Ngữ điệu của Sơ Tranh băng lãnh.
Sơ Tranh bày xong tư thế, vừa quay đầu liền thấy một đám quần chúng vây xem đang đần độn cả người.



Tuyết Uyên: "..."



Thần tộc: "..."



Bọn họ là ai?



Bọn họ ở đâu?



Xảy ra chuyện gì?



Như thế liền xong rồi à?



Ùng ục...



Huyết trì đột nhiên có một chuỗi bong bóng nổi lên.



Sơ Tranh giật mình trong lòng, không được!



Cô lập tức thả ngân tuyến ra, cuốn chặt huyết trì như nêm cối.



Như thế này ta không tin ngươi còn có thể ra được!



...



Phong ấn của Đỗ Hồi vẫn chưa triệt để phá vỡ, Tịch Lan chỉ hoàn thành một nửa.



Người Thần tộc thương lượng, trước tiên phong ấn Đỗ Hồi lại lần nữa.



Bằng không thì lão tổ tông của Ma tộc này mà ra, những tên Ma tộc kia có thể ngồi yên được nữa sao?



Nhưng phong ấn thế nào lại là một vấn đề.



Thần tộc đặt ánh mắt lên người Tịch Lan.



Nàng ta biết làm sao để giải trừ phong ấn, thì có lẽ cũng biết làm sao để phong ấn lại nhỉ?



"Ta không biết..." Tịch Lan lắc đầu: "Ta không biết gì cả, các ngươi đừng hỏi ta."



Thần tộc: "..."



Mặc kệ Thần tộc hỏi thế nào, Tịch Lan đều nói như thế.



"Sơ Tranh là nữ nhi của thượng thần Dạ Giang, có lẽ nàng biết..." Không biết là Thần tộc nào đột nhiên nói ra một câu như vậy.



Đang nắm lấy cái đuôi của Tuyết Uyên, đột nhiên bị điểm tên - Sơ Tranh: "..."



Liên quan quái gì đến ta?



Các ngươi đừng nhìn ta, nhìn ta cũng vô dụng.



***



Chương này dành tặng cho Cumcumtrang chúc nàng năm mới an lành ☺