Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 429 : Vô thượng tiên đồ (32)

Ngày đăng: 01:31 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Sơ Tranh cảm thấy Tuyết Uyên thật sự là sao chổi, nói cô xui xẻo, cô liền thật sự xui xẻo.



Đêm hôm khuya khoắt còn rơi trong hố!



Con chó điên nào đào cái hố ở đây thế hả!



"Ha ha ha ha!"



Sơ Tranh nhìn vật nhỏ đang cười đến không tim không phổi bên cạnh một chút, trấn định đứng dậy, vỗ vỗ bùn đất trên người.



Nếu không phải do vật nhỏ này, cô sẽ rơi xuống được sao?



Hắn còn có mặt mũi ngồi đó mà cười.



"Đã nói ngươi sẽ gặp xui xẻo mà." Tuyết Uyên hất cằm, ánh trăng thanh lãnh mạ lên người hắn một tần vầng sáng, làm gương mặt kia của hắn nổi bật đến càng thêm tinh xảo.



Tay Sơ Tranh ngứa ngáy, muốn đánh hắn.



Nhưng cuối cùng chỉ nhéo một cái trên mặt hắn.



Mềm mại tinh tế, giống như kẹo bông.



Sơ Tranh lại nhéo thêm cái nữa.



Dường như Tuyết Uyên bị hù đến, sững sờ tại chỗ, không có phản ứng.



Tận đến khi Sơ Tranh vẫn chưa thỏa mãn nhéo cái thứ ba, Tuyết Uyên mới bộc phát, hất tay Sơ Tranh đi, giận dữ nói: "Ngươi cũng dám nhéo bản tôn!!"



Sờ hắn coi như xong, bây giờ còn nhéo!



Xú nữ nhân không biết xấu hổ, thật sự cho rằng mình dễ bắt nạt lắm phải không!



Trong ánh mắt của Sơ Tranh là một mảng lãnh đạm: "Không có."



Tuyết Uyên trợn mắt há mồm: "Ngươi ở ngay trước mặt ta nhéo ta, mà ngươi còn không thừa nhận?"



"Ta không nhéo ngươi."



Sơ Tranh đi lên khói hố, đứng ở bên mép, rũ mắt nhìn thiếu niên đang ngửa đầu nhìn lên dưới đáy hố.



"Ta bóp ngươi, không tính là nhéo, đừng nói lung tung."



"..."



Khác nhau ở chỗ nào! Cưỡng từ đoạt lý!



"Ngươi đứng lại, ngươi đi đâu đấy, ngươi trở về cho bản tôn, có nghe thấy không, bản tôn bảo ngươi trở về!"



Tuyết Uyên bò lên trên hố, đuổi theo Sơ Tranh, một đường ồn ào trở lại sơn động.



Sơ Tranh chê hắn ồn ào, không chút do dự nhốt hắn bên ngoài sơn động.



Thế giới lập tức yên tĩnh lại.



【 Tiểu tỷ tỷ, có phải cô quên mất cái gì không? 】



Sơ Tranh quan sát trên dưới mình một vòng, rất xác định mà nói: "Không có."



【 Người cô nhốt ở bên ngoài... chính là thẻ người tốt của cô, có nhớ không? 】 Vương Giả nghiến răng nghiến lợi nhắc nhở.



Làm gì có ai nhốt thẻ người tốt ở bên ngoài chứ!?
Hắn không muốn chịu đói!



Đường đường là hung thú chính là phải —— co được dãn được!



Tuyết Uyên đem cái đuôi lộ ra, có lẽ bởi vì nguyên nhân hình người, cái đuôi lớn hơn so với khi hắn ở tình trạng bản thể nhiều, mềm mại xoã tung.



Sơ Tranh liền biết mình lựa chọn không sai!



Nhưng cô càng muốn Tuyết Uyên biến thành hình dạng lớn như lúc gặp mặt ban đầu, cái đuôi kia...



"Không phải ngươi có chín cái đuôi sao?" Sơ Tranh đột nhiên kịp phản ứng.



"..." Tuyết Uyên tức đến sắp khóc "Ngươi ngấp nghé một cái đuôi của ta coi như xong, bây giờ ngươi còn ngấp nghé những cái đuôi khác của ta, ngươi có tính người không hả!"



Sơ Tranh: "..."



Ta chỉ hỏi một chút.



Trong giọng nói của Tuyết Uyên tràn đầy lên án và ủy khuất, Sơ Tranh không dám nói nữa, kéo hắn vào trong ngực.



Tuyết Uyên giống như muốn hả giận, cắn lên cổ Sơ Tranh.



Thân thể của hắn dựa vào gần một chút, dán vào Sơ Tranh, bắt đầu nuốt từng ngụm nhỏ.



Cảm giác huyết dịch xói mòn cũng không khá lắm, cho dù thân thể này của cô là Thần tộc, cũng sẽ xuất hiện một chút phản ứng.



"Chậm một chút." Sơ Tranh nhắc nhở hắn.



Tuyết Uyên ủy khuất thả chậm tốc độ, như thế hắn có thể uống thật nhiều!!



Chóp đuôi mềm mại không an phận quét tới quét lui, Sơ Tranh thoải mái dễ chịu sờ cái đuôi của hắn.



"Ưm..."



Tuyết Uyên đột nhiên nhỏ giọng rên rỉ một tiếng.



Hắn dừng động tác mút vào, ngay cả hô hấp tựa hồ cũng ngừng lại.



"Sao thế?" Sơ Tranh hỏi hắn.



Cánh môi Tuyết Uyên dán vào cổ cô, thân thể kéo căng.



"Ngươi, ngươi..." Hắn gian nan phun ra mấy chữ: "Ngươi sờ chỗ nào của ta?"



"Cái đuôi." Cô không sờ nơi khác đâu, được không!



Tuyết Uyên: "..."



Không đúng!



Tuyết Uyên cảm thấy thân thể mình không thích hợp, nhưng mà hắn xác thực chỉ cảm thấy cái đuôi bị cô nắm lấy, cô không đụng phải nơi khác của mình.



Trong đầu Tuyết Uyên hiện lên một từ không tốt lắm.



Sẽ không xui xẻo như thế chứ?



Nhưng mà phản ứng của thân thể nói cho hắn biết —— chính là xui xẻo như vậy đó!



Mẹ nó hắn thế mà lại động dục!



***



Chương này dành tặng cho BabyBlahlahhh chúc nàng năm mới an nhiên ❤