Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 442 : Kim bài sát thủ (7)

Ngày đăng: 01:31 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Sơ Tranh tiếp nhận điều tra, Lâm Phong và Lâm Nghiên cũng giống vậy.



Sơ Tranh đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như thế, muốn chuẩn bị cho bọn họ một món lễ lớn.



Nhưng Sơ Tranh không nghĩ tới, hai anh em chó điên Lâm Phong này cũng có không ít thủ đoạn, cho dù cô làm ra đạo cụ gì, thì cuối cùng bọn họ vẫn đẩy một con dê thế tội ra được, rửa sạch hiềm nghi của mình.



Kế hoạch của hai người này viết tới một trăm trang hả?!



Hình như không cho bọn họ thành công, cũng có chút tàn nhẫn nha.



Sau khi xuất hiện một con dê thế tội, chuyện này triệt để hạ màn kết thúc, lão đại cũng không tiếp tục truy cứu nữa.



Điểm đáng ngờ duy nhất chính là: Những người kia do ai giết.



Nhưng cuối cùng cũng không ai biết được.



Chuyện này trở thành một bí ẩn chưa có lời đáp.



...



Đinh ——



Sơ Tranh nằm dài trên ghế sofa, mò mò bên người một hồi, mò được điện thoại di động, cô cầm lên xem.



[ Ngài có nhiệm vụ mới... ]



Sơ Tranh: "..."



Nhiệm vụ?



Nhiệm vụ gì?



Nhiệm vụ của ta không phải là phá sản sao?



Sơ Tranh phản ứng mấy giây, chậm rãi ngồi dậy.



[ Mục tiêu nhiệm vụ: Tấn Ninh.



Giới tính: Nam.



Yêu thích: Không biết.



Xu hướng giới tính: Không biết.



Nghề nghiệp: Chơi bời lêu lổng nhàn rỗi ở nhà ăn bám gia tộc.



Ghi chú: Không.



Nội dung nhiệm vụ: Bước đầu tiên thu hoạch được tín nhiệm của Tấn Ninh, bước thứ hai như trên, bước thứ ba như trên. ]



Sơ Tranh: "??"




Sơ Tranh mở tư liệu ra nhìn xem, nhiệm vụ rất đơn giản...



Nhiệm vụ bọn họ làm đều sẽ có người chuyên thu thập tư liệu, mục tiêu nhiệm vụ yêu thích cái gì, thậm chí ngay cả trên giường thích dùng tư thế nào, đều sẽ xuất hiện trên tư liệu.



Bọn họ chỉ cần đi hoàn thành là được rồi.



Sơ Tranh nghĩ đến phần tư liệu trông thấy lúc trước.



So sánh với phần tư liệu trong tay cô, thì cái kia liền lộ ra... đơn sơ đến không thể nhìn mặt ai.



Sơ Tranh thu tư liệu lại, vừa quay đầu đã nhìn thấy Lâm Phong và Lâm Nghiên cùng lên một chiếc xe, trong con ngươi bình tĩnh của Sơ Tranh đột nhiên hiện lên một tia sáng.



Tâm tình bực bội.



Tìm người giải lao đã.



Nhưng mà Sơ Tranh đi xuống bậc thang, nghĩ đến bản thân không lái xe tới, theo sau có hơi phiền phức... Ngay khi cô dự định từ bỏ, A Hoa lái xe tới.



"Tranh tỷ, đưa chị về nha."



Sơ Tranh liếc hắn một cái, trầm mặc vài giây, mở cửa xe leo lên.



"Đi theo bọn họ."



A Hoa nhìn về phía trước.



Đây không phải là xe của Lâm Phong sao?



"Tranh tỷ, đây không phải là xe của Phong ca sao? Chúng ta đi theo làm..."



Sơ Tranh quay đầu nhìn hắn, ánh mắt lạnh như băng, làm toàn thân A Hoa lạnh băng, lập tức nổ máy xe, bám theo chiếc xe phía trước.



Lâm Phong rất cảnh giác, chạy qua bảy vòng tám quẹo đến đau hết cả đầu.



Cũng may A Hoa lái một chiếc xe bình thường trước đây chưa lái bao giờ, kỹ thuật theo dõi lại thuộc hàng xuất sắc trong tổ chức, nên không đến mức bị Lâm Phong phát hiện và vứt bỏ.



Lâm Phong lái xe vào ga ra tầng ngầm.



Sơ Tranh bảo A Hoa dừng lại xa một chút, cô mò xuống xe —— trong ánh mắt của A Hoa, vẫn rất có khí thế.



"Tranh tỷ..." A Hoa không phát ra tiếng, chỉ làm cái khẩu hình.



Sơ Tranh giơ tay ra hiệu hắn chờ ở trong xe.



A Hoa: "..."



Tranh tỷ làm gì vậy nhỉ?



Sơ Tranh lặng yên không tiếng động tới gần xe của Lâm Phong, người ở bên trong dường như vẫn chưa xuống.



Hiệu quả cách âm của xe không tệ, Sơ Tranh không nghe được người bên trong nói gì hết, chỉ có thể nhìn thấy bóng người ở trong đó, thoạt nhìn thì có vẻ như đang cãi vã, cũng không biết cãi chuyện gì...



Cô đứng ở chỗ tối tăm, an tĩnh chờ đợi.