Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 491 : Nữ vương huyết tộc (20)

Ngày đăng: 01:32 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥ 



"Tiểu Như, gần đây sao thân vương Bruno không tới đón cậu?"



"Đúng nha, trước đó không phải hai ngày đến một lần sao? Bây giờ cũng gần năm sáu ngày rồi, sao thân vương không phái người tới."



Quan Tiểu Như ngồi ở một bên, biểu cảm có chút khó coi.



Từ sau lần trước cô ta rời khỏi lâu đài cổ, Bruno không phái người tới đón cô ta nữa.



Trong đầu Quan Tiểu Như không tự chủ được hiện lên nữ sinh trông thấy trên hành lang ngày đó.



Có phải thân vương Bruno có người mới không?



Việc này đương nhiên không thể nói ra được.



Bằng không thì những người này sẽ nhìn mình thế nào?



Quan Tiểu Như hừ lạnh một tiếng: "Các cậu không biết sao? Thịnh điển của Huyết tộc sắp cử hành, đại nhân thân là thân vương, có rất nhiều chuyện phải làm."



"Như thế à."



"Tiểu Như cậu có thể tham gia thịnh điển, thật hâm mộ cậu."



"Tiểu Như cậu nói..."



Quan Tiểu Như nghe đồng bạn lấy lòng, nhưng tâm tư lại không ở nơi này.



Đợi cô ta ứng phó xong đồng bạn, mới gọi điện thoại cho lâu đài cổ bên kia.



Quản gia nghe máy.



"Quan tiểu thư, có chuyện gì không?"



Quan Tiểu Như cẩn thận từng li từng tí: "Đại nhân có ở đó không?"



"Đại nhân đang có việc bận, nếu Quan tiểu thư có gì cần, thì có thể nói với ta."



"... Tôi muốn hỏi một chút, đại nhân có cần tôi qua không?"



"Tạm thời không cần."



Người quản gia này có địa vị rất cao trong lâu đài cổ, Quan Tiểu Như không dám đắc tội, lễ phép cúp điện thoại.



Nhưng càng như vậy, đáy lòng Quan Tiểu Như lại càng có nhiều ý nghĩ.



Lo lắng mình sẽ mất đi sự sủng ái của Bruno.



Mặc dù coi như không có Bruno sủng ái, cô ta cũng sẽ không biến thành những nhân loại như ở học viện Thiên Quang.



Cô ta vẫn có thể ở trong học viện Huyền Nguyệt như cũ, hưởng thụ đãi ngộ của quý tộc.



Thế nhưng...



Cô ta được đưa tới nơi này, không phải vì để hưởng thụ đãi ngộ của quý tộc.



Quan Tiểu Như càng nghĩ càng sợ hãi, dứt khoát tự mình rời đi, tiến về lâu đài cổ.



Cô ta có tín vật của thân vương Bruno, lại là nhân loại của học viện Huyền Nguyệt, người Ivy Gerster sẽ không làm khó cô ta.



Quan Tiểu Như đến được lâu đài cổ thì đã là ban đêm.
Chức Không: "Cho nên..."



"Xử lý cô ta." Sơ Tranh thật lòng đáp.



Chức Không: "..."



Quan Tiểu Như: "..."



Sắc mặt Quan Tiểu Như trắng bệch, cô ta khống chế không nổi mình mà run rẩy.



Lúc này đừng nói chất vấn, chỉ sợ ngay cả bản thân mình muốn nói gì cô ta cũng đã quên.



Trước mắt chỉ có gương mặt băng lãnh của nữ sinh.



Tựa như tử thần tới từ địa ngục đang nhìn chăm chú



...



"Quan tiểu thư."



Quản gia xuất hiện rất đúng lúc.



Hai tay đan chéo đặt trước người: "Tại sao ngài lại ở chỗ này?"



Quan Tiểu Như hoàn hồn, hơi há miệng ra: "Tôi..."



Cô ta phải giải thích thế nào?



Cô ta lén lút chuồn vào, nếu bị phát hiện thì hậu quả khó mà lường được.



Quan Tiểu Như nói không ra lời.



Lúc này cô ta hối hận vì hành vi xúc động vừa rồi của mình, nhưng mà đã muộn.



Quản gia không ép hỏi, chỉ quay người, cung kính nói: "Điện hạ, Quan tiểu thư là tiểu sủng vật của chủ nhân, không biết có mạo phạm điện hạ không?"



Sơ Tranh thấy quản gia xuất hiện quá nhanh, nhìn ông ta cũng có chút không vừa mắt.



"Cô ta ồn ào đến ta."



"Xin lỗi điện hạ, là lỗi của chúng ta."



Quản gia nói xin lỗi rất thành khẩn.



Làm Sơ Tranh muốn nổi giận thì cũng có chút quá đáng, nên không có chỗ xuống tay được.



Cô thất vọng nhìn Quan Tiểu Như một chút.



Quản gia trấn an được Sơ Tranh, mang Quan Tiểu Như đang đờ đẫn trố mắt ra ngoài



"Quan tiểu thư, ngài có thể nói cho ta biết, vì sao ngài lại ở đây không?"



Mấy ngày nay chủ nhân bận rộn chuyện của điện hạ, không có thời gian gọi cô ta tới, cô ta không nên xuất hiện ở đây.



"Quản gia, tôi..."



"Quan tiểu thư, ta mang ngài đi gặp chủ nhân." Quản gia bỗng nhiên cười cười, ngữ khí ôn hòa: "Đừng sợ, chủ nhân sẽ nghe ngài giải thích."



Hai chân Quan Tiểu Như như nhũn ra.



Quản gia kịp thời đỡ cô ta: "Quan tiểu thư, mời tới bên này."