Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 541 : Con tin khó làm (36)

Ngày đăng: 01:32 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Sơ Tranh không hiểu gì bị Liên Quỳnh khí thế hung hăng đè ép hôn, cô bị hôn đến rất mờ mịt, nhưng rất nhanh liền thản nhiên tiếp nhận, cũng đảo khách thành chủ.



Khi Liên Quỳnh giãy dụa, hai tay bị Sơ Tranh bắt chéo ép ra sau lưng.



Liên Quỳnh đột nhiên không phối hợp nữa: "Nàng cho ta ở phía trên!!"



Hắn đường đường là hoàng tử một nước, bị người đè là chuyện quái gì đây!?



"Không được."



"Nàng..." Bình dấm chua vẫn còn bay bay trong đáy lòng Liên Quỳnh, Sơ Tranh còn không chiều hắn, hắn lập tức không vui: "Không cho ta ở trên, thì đừng hôn ta."



"Dựa vào cái gì?"



Sơ Tranh đúng lý hợp tình hôn hắn một cái.



"Chàng là của ta, ta muốn hôn thì hôn!" Nữ tử sao có thể ở phía dưới! Không thể!



"..."



Liên Quỳnh tức giận đến vặn vẹo.



"Điện hạ, ta..." Trần Phi vội vã tiến vào.



Nhìn thấy Liên Quỳnh bị đè trên bàn, Trần Phi lập tức quay người, chạy ra bên ngoài rống một tiếng: "Ai đó..."



Sau đó cấp tốc rời đi.



Trần Phi bị dọa đến mức toàn thân đổ đầy mồ hôi.



Má ơi!



Sao điện hạ lại ở phía dưới chứ!!



Hắn không nhìn thấy bất cứ thứ gì.



Không nhìn thấy bất cứ thứ gì.



...



Liên Quỳnh phát hiện ánh mắt Trần Phi nhìn mình rất là kỳ quái, trong lo lắng lại mang theo ưu sầu, trong ưu sầu lại mang theo bất đắc dĩ...



Liên Quỳnh bị hắn làm cho bực bội, muốn vãn hồi khí khái nam tử của mình: "Không phải như ngươi trông thấy đâu."



"Điện hạ, chú ý thân thể."



Trần Phi che mặt bỏ chạy.



Liên Quỳnh: "..."



Liên Quỳnh tức giận mà không xả ra được, cuối cùng người xui xẻo chính là Vệ quốc bên kia.



Có lương thảo, sĩ khí của binh lính trong nháy mắt quay lại.



Chờ Liên Quỳnh kịp phản ứng, rằng chỗ lương thảo này thập tam hoàng tử nhà hắn lấy đâu ra, thì bọn họ đã thắng liên tiếp mười mấy trận, lấy được mấy tòa thành trì của Vệ quốc.




Hôm nay tam hoàng tử mua cái này.



Hôm qua tam hoàng tử cướp cái kia.



Triều thần tức giận đến dựng râu trừng mắt.



Người này thật không biết cố gắng!!



Hoàng vị thì không tranh, cả ngày chỉ vây quanh nữ nhân, một chút lòng cầu tiến cũng không có.



Liên Quỳnh không có lòng cầu tiến, nhưng Sơ Tranh có nha.



Vương Giả bắt cô phá sản, cô liền đập tiền cho đại thần.



Đại thần không thu mua được?



Đó nhất định là chưa đập đủ tiền.



Thanh chính liêm minh? Liều chết không theo?



Ồ.



Vậy thì đánh chứ sao.



【...】 Vương Giả muốn chết lắm rồi, thật muốn thêm điều kiện thứ mua về phải tương đương với giá tiền... Nhưng ngẫm lại cảnh tiểu tỷ tỷ bỏ gánh không làm, nó lại không dám.



Tốt xấu gì tiểu tỷ tỷ vẫn có thể phá sản một lần, mặc dù cách phá có chút kỳ quái, nhưng dù sao cũng tốt hơn so với không làm!



Thống sinh phải biết đủ.



Đập tiền và vũ lực uy hiếp, hai bút cùng vẽ, nhiều triều thần khi thượng triều liền bắt đầu ủng hộ tam hoàng tử một cách khó hiểu.



Triều thần còn lại thập phần mờ mịt.



Sao các ngươi lại đột nhiên ủng hộ tên ăn chơi trác táng kia rồi?



Triều thần ủng hộ tên ăn chơi trác táng cũng một lời khó nói hết.



Nói nhiều cũng là nước mắt.



Cho nên...



Rất nhanh liền có đại thần giới thiệu đồng liêu cho Sơ Tranh.



Không thể để bọn họ chịu khổ một mình, tất cả mọi người đều là đồng liêu, có đắng cùng chịu, về sau nếu như vị ăn chơi trác táng này thật sự thượng vị, thì bọn họ vẫn muốn cùng nhau gánh vác.



Sơ Tranh thu mua người, nhanh hơn các hoàng tử khác rất nhiều.



Chờ những hoàng tử kia kịp phản ứng, thì hơn một nửa đại thần trong triều, đã ủng hộ Liên Quỳnh.



Liên Quỳnh: "..."



Ta chỉ muốn nghĩ cách dỗ nương tử, sao bỗng nhiên lại biến thành thế này rồi?!



*



Liên Quỳnh: Sao ta lại không có lòng cầu tiến?! Ta ngày ngày muốn thượng vị, còn chưa đủ cầu tiến à? Đám lão già các ngươi không nói đạo lý! Quá đáng!