Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 542 : Con tin khó làm (37)

Ngày đăng: 01:32 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



"Điện hạ, xảy ra chuyện rồi."



Trần Phi vừa vào cửa liền ồn ào, thứ nghênh tiếp ngay sau đó chính là một cái nghiên mực, cùng với nước mực vẩy tung tóe ra.



Trần Phi kinh hồn táng đảm tránh đi, mặc dù không bị nghiên mực nện trúng, nhưng vẫn bị nước mực bắn cho một thân.



Trần Phi: "..."



Liên Quỳnh ném bút, giống như cười mà không phải cười nhìn Trần Phi: "Nếu hôm nay ngươi không nói ra được chuyện đại sự gì, thì ngươi chờ xem ta thu thập ngươi thế nào."



Giấy tuyên thành trước mặt Liên Quỳnh kéo ra một nét bút.



Hiển nhiên là vừa rồi Trần Phi vào, Liên Quỳnh run tay một cái nên mới tạo thành.



"Điện hạ, bệ hạ xảy ra chuyện rồi."



Liên Quỳnh nhíu mày, trong giọng nói không có chút lo lắng của nhi tử dành cho phụ thân nào: "Ông ta có thể xảy ra chuyện gì?"



Trần Phi nói: "Trong cung truyền đến tin tức, nói là đột nhiên lâm vào hôn mê, tình huống cụ thể thì không biết..."



Từ sau chuyện của hoàng hậu lần trước, thân thể của hoàng đế Tấn quốc vẫn không tốt.



Ba ngày một bệnh nhẹ năm ngày một bệnh nặng.



Các ngự y ngày nào cũng kinh hồn táng đảm mà hầu hạ.



Hôm nay đến giờ lên triều, mà hoàng đế Tấn quốc vẫn không thức dậy, thái giám hầu hạ kêu cả nửa ngày cũng không có động tĩnh, đi mời ngự y tới xem một chút, mới biết hoàng đế Tấn quốc đã lâm vào hôn mê.



Liên Quỳnh phất y phục ngồi xuống: "Chuyện lúc trước điều tra thế nào rồi?"



Trần Phi: "Đã xác định được, là người bên nhị hoàng tử sai khiến, hẳn là nhìn ra bệ hạ bởi vì chuyện Tiêu thị nhất tộc, mà áy náy với ngài, sợ ngài thừa cơ thượng vị..."



Liên Quỳnh câu khóe môi: "Cho nên chuyện này rất có thể là do người làm?"



Trần Phi không dám hồ ngôn loạn ngữ: "Điện hạ, ngài muốn vào cung sao?"



Trong phòng yên tĩnh một lát.



"Vào, vì sao lại không vào."



...



Sơ Tranh bên này cũng nhận được tin tức.



Tin tức là do Tiểu Sơn Tử truyền đến.



"Hôn mê?"



"Dạ, nguyên nhân hôn mê vẫn chưa rõ ràng lắm." Tiểu Sơn Tử thận trọng trả lời: "Nhưng gần đây thân thể bệ hạ vẫn luôn không tốt, phải uống thuốc."




"Hừ, ta không quan tâm ngươi có đúng là con tin Vệ quốc hay không, nhưng việc ngày hôm nay thì có liên quan gì đến ngươi, nơi này đến phiên ngươi nói chuyện sao?" Sắc mặt nhị hoàng tử lạnh lẽo cứng rắn.



"Có hay không không phải ngươi nói là được."



"Cái gì..."



Lời phía sau nhị hoàng tử còn chưa nói ra, liền thấy cấm quân trong cung xuất hiện, nhanh chóng bao vây bọn họ.



Sơ Tranh nghiêng đầu hỏi Liên Quỳnh: "Điện hạ, giả tạo thánh chỉ là tội gì?"



Liên Quỳnh cũng không biết Sơ Tranh sẽ đến.



Từ trong khiếp sợ lộ ra một nụ cười, chậm rãi giương môi: "Tử tội."



Nhị hoàng tử kinh tâm táng đảm, vất vả lắm mới duy trì được.



Thánh chỉ trong tay hắn, đúng là giả.



"Ngươi là cái thá gì, có..."



"A!" Đầu gối nhị hoàng tử mềm nhũn, quỳ xuống ngay trước mặt tất cả mọi người.



Người bên cạnh nhị hoàng tử ba chân bốn cẳng đến đỡ, sắc mặt nhị hoàng tử tái xanh.



"Biết sai cũng không cần quỳ xuống." Sơ Tranh kéo tay áo, khuôn mặt nhỏ căng đến nghiêm túc.



Nhị hoàng tử: "..."



Hắn quỳ xuống?



Vừa rồi cũng không biết xảy ra chuyện gì, chỉ là đầu gối đột nhiên mềm nhũn.



Hắn căn bản không kịp phản ứng!!



"Dẫn người tới đây." Sơ Tranh cũng không đợi nhị hoàng tử tiếp tục diễn, loại thời điểm này mà chờ hắn diễn tiếp, quỷ mới biết phía sau sẽ phát triển thành dạng gì.



Đương nhiên phải dựa theo tiết tấu của mình mà đi.



Tiểu Sơn Tử lập tức đi dẫn người tới.



"Đây không phải là... Chu ngự y sao?"



"Sao lại bị trói thế?"



Vị Chu ngự y này tuổi trên năm mươi, bị trói gô, nhìn có vẻ ăn không ít khổ, quả thực có chút đáng thương.



Tiểu Sơn Tử lấy đồ trong miệng Chu ngự y xuống.



Chu ngự y lập tức khàn giọng, cật lực lên án: "Nhị hoàng tử, ngươi đồng ý sẽ tiễn ta về quê, vì sao lại muốn đưa ta vào chỗ chết?!"



Nhị hoàng tử trông thấy Chu ngự y, biểu tình liền trở nên không đúng lắm.