Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 564 : Tôi là em gái anh (19)

Ngày đăng: 01:32 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Lúc Thẩm Minh đi ra, Sơ Tranh đã thay quần áo, ngồi ngay ngắn trước bàn ăn, bàn tay chống cằm, cánh môi vì lúc nãy mà có hơi ửng đỏ, thập phần mê người.



Thẩm Minh cấp tốc dời mắt, đi qua bưng bữa sáng lên.



Đầu ngón tay Sơ Tranh bấm bấm lên điện thoại, khi Thẩm Minh ngồi xuống, nhẹ nhàng đẩy qua, điện thoại lướt qua mặt bàn tạo thành một độ cong tuyệt đẹp, chuẩn xác dừng lại trước mặt Thẩm Minh.



Thẩm Minh theo bản năng nhìn màn hình điện thoại một chút.



Phía trên là giao diện tìm kiếm liên quan đến anh em.



Luyến ái cấm kị sẽ bị khiển trách, không thể ở cùng nhau...



Cô gái đối diện cầm muỗng múc cháo, tư thái ưu nhã.



Thẩm Minh lấy điện thoại qua: "Vừa rồi anh trai hôn em, em cảm thấy buồn nôn sao?"



Thanh âm của hắn nghe như rất bình ổn, nhưng kì thực lại đang cất giấu mấy phần tình cảm khác thường không muốn bị phát hiện.



Sơ Tranh nuốt một ngụm cháo xuống, vô cùng thản nhiên thành thật: "Rất thoải mái."



Thẩm Minh hơi sửng sốt, hắn cũng không nghĩ tới, sẽ là một đáp án như thế, có chút ngoài dự liệu.



"Vậy em thích anh trai không?"



Sơ Tranh nhìn hắn, không trả lời vấn đề kia, chỉ nói: "Anh là của em."



Thẩm Minh: "..."



Luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.



"Vậy em thích anh trai hôn em không?" Mặc dù không biết chỗ nào không đúng, nhưng chuyện này và kết quả hắn muốn dường như cũng không có gì khác nhau.



Sơ Tranh suy nghĩ một hồi, gật đầu.



Thẩm Minh đột nhiên lộ ra một nụ cười, âm cuối mang theo vài phần dụ hoặc: "Vậy em hôn anh?"



Sơ Tranh lắc đầu: "Ăn cơm."



Ăn cơm thì nghiêm túc ăn cơm.



Hôn cái gì mà hôn!



Thẩm Minh: "..."



Cho tới bây giờ Sơ Tranh cũng chưa từng xem mình như Thẩm Sơ Tranh, cô cũng không cảm thấy mình và Thẩm Minh hôn nhau thì có gì không đúng.



Cô chỉ đang nhắc nhở Thẩm Minh, để hắn biết rõ, hắn là anh trai của cô, đừng có để sau này lại tới gây chuyện với cô.




Thẩm Minh đang xử lý bưu kiện, Sơ Tranh nhìn ra ngoài cửa sổ, không biết đang suy nghĩ cái gì.



"Đừng hít gió." Thẩm Minh thò người qua, đóng cửa sổ xe chỗ cô lại: "Sẽ đau đầu."



Ánh mắt băng lãnh của Sơ Tranh đảo qua hắn, mở cửa sổ xe ra.



Thẩm Minh còn muốn đóng, Sơ Tranh thần sắc lãnh đạm nhìn hắn, không nhìn ra hỉ nộ, Thẩm Minh vô thức không dám đóng nữa.



Hắn cởi áo khoác, khoác lên người cô: "Gần đây thời tiết lạnh, đừng để cảm mạo."



Xe chạy tầm một tiếng mới dừng lại.



"Thẩm Minh!"



Xe vừa dừng lại, cửa sổ xe liền bị gõ vang.



Thẩm Minh trượt cửa sổ xe xuống.



Tên lẳng lơ Giải Nguyệt Bùi đứng ở bên ngoài, oán giận: "Cậu ra ngoài kiểu gì mà lề mề y như con gái thế, tôi đứng đây đợi cậu cả một tiếng rồi đó!"



"Từ nhà cậu đi ra ngoài, có hai con đường, một đường trong đó hiện đang kẹt xe, cậu phải vòng qua đường xa hơn, từ lúc cậu gọi điện thoại bảo đi ra ngoài, đến nơi này cần nửa tiếng, nhiều nhất là cậu chờ ở chỗ này chưa đến ba phút..."



"Ngừng!" Giải Nguyệt Bùi giơ tay, vẻ mặt tôi bái phục cậu rồi: "Cậu đem cái tinh lực này đặt trên công việc đi, đừng phân tích tôi, cảm ơn!"



Dường như lúc này Giải Nguyệt Bùi mới trông thấy trong xe còn có người, ồ lên một tiếng, sau đó cười tươi như hoa ở: "Em gái Thẩm à."



Không đợi Thẩm Minh xuống xe, Giải Nguyệt Bùi chạy đến chỗ Sơ Tranh bên kia trước, mở cửa xe cho cô, ưu nhã vươn tay: "Em gái Thẩm, đã lâu không gặp, lại đẹp lên rồi!"



"Ừ."



Sơ Tranh tránh khỏi tay hắn, xuống xe.



Thẩm Minh kéo cổ áo Giải Nguyệt Bùi: "Cách xa cô ấy ra một chút."



"Tại sao!" Giải Nguyệt Bùi không phục: "Em gái cậu chính là em gái tôi mà, cậu yên tâm, tôi sẽ chăm sóc cô ấy như em gái ruột của mình!"



Lâm Dương đứng bên cạnh xấu hổ, vị này sợ là muốn chăm sóc trên giường.



"Đừng có ý đồ với cô ấy." Giọng nói của Thẩm Minh có chút lạnh.



Giải Nguyệt Bùi nghe ra ý cảnh cáo bên trong, cười nhún vai: "Được rồi, em gái của cậu, chính là em gái của tôi nha."



Hai câu này hoàn toàn không phải biểu đạt cùng một ý tứ.



Lúc này Thẩm Minh mới buông hắn ra.



*



Tránh sét: Nguyên chủ và Thẩm Minh không phải anh em ruột. (Phải hài hòa hài hòa hài hòa)