Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 577 : Phiên ngoại Thẩm Minh (Xong)

Ngày đăng: 01:32 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Dù sao Thẩm Minh cũng sinh ra trong hào môn, sao có thể làm chuyện như vậy được.



Nhưng không nghĩ đến đối phương kiên nhẫn quấy rối hắn, thậm chí còn theo dõi chỗ ở của hắn, còn tìm người chặn mình trong phòng.



Lúc ấy Thẩm Minh thiếu chút nữa đã giết người kia.



Khi ấy trong đầu hắn không có gì cả, chỉ có duy nhất một suy nghĩ giết người.



Nếu như không phải Giải Nguyệt Bùi xuất hiện, thì người kia đại khái đã chết.



Lúc ấy người kia có chút địa vị, Giải Nguyệt Bùi dùng tiền tìm quan hệ, làm êm xuôi chuyện này.



Thẩm Minh nhớ kỹ lời lúc ấy Giải Nguyệt Bùi đã nói với mình.



"Thẩm Minh, cậu vẫn là cậu sao?"



Hắn vẫn là hắn sao?



Thẩm Minh cảm thấy không phải.



Trong thân thể hắn có một con ác quỷ.



Giải Nguyệt Bùi nhờ cha mẹ tìm công việc cho hắn: "Không phải tôi đồng tình với cậu, mà Thẩm Minh, cậu cần xuất phát điểm tốt hơn, cậu không nên thấp hèn trong đám bụi trần, mà cậu nên dương cánh để bay lượn."



"Cảm ơn."



"Cảm ơn cái gì, đều là anh em." Giải Nguyệt Bùi lúc ấy đã vô cùng lẳng lơ: "Về sau nếu nhà tôi bị tôi làm phá sản, thì tôi coi như nhờ cả vào cậu đấy,."



Thẩm Minh cười: "Được."



Giải Nguyệt Bùi ồn ào một tiếng: "Đi, đi uống rượu."



Thẩm Minh đứng dậy, rời khỏi nơi hắn từng ở ba tháng.



Từ ngày đó trở đi, Thẩm Minh của ngày xưa đã chết đi trong quá khứ.



Thẩm Minh dựa vào đề cử của cha mẹ Giải Nguyệt Bùi, rất nhanh liền đứng vững chân ở một công ty nước ngoài, nhưng hắn biết mình muốn cái gì.



Cho nên một năm sau, hắn nhảy việc đến EG.



Bắt đầu làm từ vị trí thấp kém nhất ở EG, làm được 5 năm, được bổ nhiệm vị trí CEO của khu vực châu Á.



Trong năm năm này hắn dùng qua bao nhiêu thủ đoạn, làm rơi không biết bao nhiêu đối thủ cạnh tranh, chỉ có chính hắn biết rõ.



Ở lại nước ngoài, hắn sẽ có cơ hội phát triển tốt hơn, lúc ấy không ít người khuyên hắn.




"Thẩm tiên sinh, chỗ này có chút di vật cha ngài để lại, chỉ rõ là đưa cho ngài, ngài tới đây một chuyến đi."



Lúc Thẩm Minh đến bệnh viện, trời mờ sáng, hắn nhận được một túi văn kiện từ trong tay luật sư.



Bên trong chỉ có một phong thư và một bức ảnh chụp chung.



Người trên tấm ảnh hắn không biết, nhưng hắn nhìn ra được, mặt mày vô cùng tương tự với mình.



Thư hơi dài, Thẩm Minh đọc xong, sắc trời đã sáng rõ.



Lâm Dương và Giải Nguyệt Bùi không gián đoạn gọi điện thoại cho hắn.



Thẩm Minh nhận điện thoại.



Giải Nguyệt Bùi ở bên kia kêu to: "Anh Thẩm, Thẩm tổng, Thẩm tổ tông, cậu ở chỗ nào vậy! Đào hôn cũng không phải như vậy đâu! Cậu quá đáng vừa thôi, vất vả lắm người ta mới dỗ dành được Dư Niệm Niệm kết hôn, cậu không thể cho tôi leo cây đâu!! Nếu tôi mà không lấy được vợ, thì cậu cũng đừng nghĩ sống tốt hơn!"



"Lập tức quay lại."



Thẩm Minh cúp điện thoại, đi ra khỏi bệnh viện.



Rất lâu trước kia cha Thẩm từng có một đứa con trai, nhưng đáng tiếc đứa con trai kia chết rồi, mà hung thủ là cha hắn.



Mặc dù cuối cùng bị nhận định là vô ý, nhưng cũng bị phán án.



Lúc ấy Thẩm Minh vừa ra đời.



Cha ruột Thẩm Minh mãn hạn ra tù, kết quả một tháng sau liền chết.



Mẹ của hắn bỏ rơi hắn, Thẩm Minh liền thành cô nhi.



Khi đó Thẩm Minh cũng chỉ mới ba tuổi.



Không biết cha Thẩm muốn tìm cha ruột của hắn làm gì, nhưng cuối cùng chỉ nghe được một tin tức như thế, ông ấy liền mang Thẩm Minh về.



Về sau bởi vì nguyên nhân công ty phát triển, nên cha Thẩm rời khỏi thành phố từng sống.



Bởi vậy người ngoài không ai biết chuyện này, cha Thẩm cũng không cho phép người của Thẩm gia đề cập đến chuyện này.



Đây đại khái cũng là nguyên nhân đám người của Thẩm gia kia nhằm vào hắn như thế.



Bởi vì ngay từ đầu bọn họ đã biết, hắn không phải là con ruột của cha Thẩm.



Ở trong thư, cha Thẩm nói, lúc đầu ông ấy cũng định đem hận ý phát tiết trên người hắn, nhưng hắn chỉ là một đứa bé, ông ấy cũng rất mâu thuẫn.



*



VỊ DIỆN THỨ 16 HOÀN TẤT!