Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 587 : Nuôi nhốt minh tinh (10)

Ngày đăng: 01:33 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Đừng nói khách sạn, Vương bát đản bảo ta đi mua tinh cầu, thì cũng hoàn toàn có khả năng phát sinh.



Ôn Yên Vũ nhìn Sơ Tranh gọi liên tiếp mấy cú điện thoại, nội dung cuộc điện thoại thì cô ta đại khái không hiểu cho lắm.



Tách từng chữ ra thì cô ta đều hiểu, nhưng đặt cùng một chỗ, thì hoàn toàn không hiểu.



Mua khách sạn?



Thật lòng sao?



Cô xem đây là một quán rượu nhỏ, muốn mua là có thể mua à?



Trì Sơ Tranh này, rốt cuộc là đang làm trò gì?



Địch ý của Ôn Yên Vũ đối với cô, đều đến từ Sở An Dương. Nếu như không phải Sở An Dương có quan hệ với cô, thì có lẽ Ôn Yên Vũ cũng không muốn quen biết với với cô.



Sơ Tranh cúp điện thoại: "Đi theo tôi."



Ôn Yên Vũ cười lạnh một tiếng, đi theo Sơ Tranh trở lại cầu thang kia lần nữa.



Nhân viên công tác thấy bọn họ lại trở về, vẫn tận tụy ngăn lại: "Không thể..."



Lời còn chưa nói xong, nhân viên công tác ấn lấy lỗ tai nghe một lát, chỉ qua một chút liền tránh đường: "Hai vị nữ sĩ mời lên lầu."



Ôn Yên Vũ: "..."



Ôn Yên Vũ giẫm giày cao gót, sóng vai đi với Sơ Tranh: "Cô thật sự mua xuống khách sạn này?"



"Ừ." Mua chắc chắn là không thể mua được, nhưng trở thành cổ đông thì không thành vấn đề, đương nhiên loại chi tiết này không cần phải nói ra.



Ôn Yên Vũ: "..."



Vừa rồi còn cho là cô đang giở trò gì đó.



Nhưng bây giờ thì đáy lòng Ôn Yên Vũ có chút không xác định.



Ôn Yên Vũ ngờ vực đánh giá Sơ Tranh, mấy lần trước gặp mặt, cô gái này có chút câu nệ thấp thỏm.



Nhưng hôm nay thứ nhìn thấy trên người cô, chỉ có tự tin và trấn định, khí thế cường đại đến mức cô ta cũng không sánh được.



Trước kia đều là giả vờ?



Bây giờ diễn viên đều trâu như vậy à?



"Phòng nghỉ của Sở An Dương ở đâu?" Sơ Tranh hỏi nhân viên công tác đuổi theo đằng sau.



Đổi thành trước kia, chắc chắn không thể nói ra thông tin khách hàng, nhưng bây giờ Sơ Tranh là người của khách sạn, nhân viên công tác rất cung kính chỉ đường: "Chính là phòng này."



Sơ Tranh vặn một cái, bị khóa trái, cô lặng yên không tiếng động buông ra, không làm ra chút động tĩnh nào.
Còn dâng tặng một món lễ lớn, làm quà xin lỗi.



【 Không cần. 】 Sơ Tranh cự tuyệt, 【 Tôi không thiếu một quyền phát ngôn. 】



Có lẽ Ôn Yên Vũ nhớ tới hành vi mua khách sạn mà y như mua rau cải trắng của Sơ Tranh.



【 Hôm nay cô mua khách sạn Edern, chính là vì để cho tôi nhìn một màn như thế? 】



【 Xem như thế. 】



Nếu không có trò hề này, thì Vương Giả cũng sẽ không phát nhiệm vụ.



Có lẽ Ôn Yên Vũ không biết nên nói cái gì nữa, kết thúc trò chuyện.



Sơ Tranh vừa để điện thoại di động xuống, thì Lan Linh bên kia có điện thoại gọi đến.



"Chuyện gì?"



"Cái gì?" Lan Linh cất cao âm lượng lên mấy phần: "Các cậu ngăn hắn lại!! Ngăn không được cũng phải ngăn, ngăn không được thì cản phóng viên lại cho tôi!!"



Lan Linh cúp điện thoại, quay đầu nhìn Sơ Tranh: "Một nghệ sĩ dưới tay tôi xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn, tôi phải qua bên đó ngay, thả cô xuống đây thì không an toàn, nên cô đi cùng tôi đi, chờ tôi tới đó rồi cô lái xe trở về."



"Ồ."



...



Xe dừng lại ở bên ngoài một hội sở, Lan Linh cầm điện thoại đẩy cửa xe ra, bước xuống.



Lúc này bên ngoài hội sở có không ít người, lôi lôi kéo kéo, rất là náo nhiệt.



Sau khi Lan Linh đi qua, âm thanh chẳng những không nhỏ xuống, mà ngược lại còn lớn hơn.



Sơ Tranh nhìn thêm vài lần, quá xa, nhìn không rõ, cô lại không thể xuống dưới xem náo nhiệt, nên dứt khoát không nhìn, chuyển từ tay lái phụ sang ghế lái, chuẩn bị rời đi.



Cô vừa nổ máy xe, liền thấy Lan Linh đang che chở một người đi tới, phía sau có người ngăn những người còn lại lại.



Lan Linh mở cửa xe, nhét người kia vào trong.



"Sơ Tranh, giúp một chút, mang hắn đi trước giúp tôi."



"Mang đi đâu?" Sơ Tranh không quá tình nguyện, đây không phải là nhét thêm phiền phức cho cô à?



"Mang... mang về chung cư của cô trước đi. Đây là nghệ sĩ mới của tôi, anh đừng gây chuyện nữa, trở về cùng cô ấy trước đi."



Một câu tiếp theo là nói với người bị nhét lên xe.



Người bị Lan Linh nhét lên, mặc môt chiếc áo khoác có mũ, nghe thấy Lan Linh nói, ngẩng đầu quét mắt nhìn Sơ Tranh một chút, không mặn không nhạt đáp một tiếng: "Ồ. Người kia..."



"Được rồi!"



Lan Linh nổi giận đùng đùng đóng cửa xe lại.