Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 598 : Nuôi nhốt minh tinh (21)

Ngày đăng: 01:33 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Cuối cùng cũng gập ghềnh quay xong quảng cáo, dường như Phong Vọng có hành trình khác, quay quảng cáo xong liền không thấy tăm hơi đâu.



Sơ Tranh bên này cũng phải đến đoàn làm phim.



Cô chọn chính là một bộ phim chiến tranh thương trường, đô thị, chủ yếu nói về âm mưu quỷ quyệt trên thương trường, tình yêu ngược lại trở thành thứ yếu, nhưng cũng rất đáng xem.



Lan Linh cho là Sơ Tranh sẽ chọn nữ chính, ai biết Sơ Tranh không chọn nữ chính, mà chọn một vai nữ ba không mấy nổi bật.



"Tại sao lại chọn vai này?" Lan Linh rất là tâm bình khí hòa thảo luận với Sơ Tranh.



"Phù hợp với khí chất của tôi." Lão đại thương trường! Cao cấp đại khí trâu bò!



"..." Lan Linh nghẹn họng: "Cô không chọn nữ chính, thì chí ít cũng phải là nữ hai chứ? Đằng này cô lại đi chọn nữ ba... "



Nữ ba thì tính là gì?



Bây giờ cô đi diễn một nữ ba, bên ngoài sẽ nói cô thế nào chứ!?



"Nhân vật này cũng có không ít đất diễn." Sơ Tranh bình tĩnh phân tích: "Hơn nữa từ khi bắt đầu đến lúc kết thúc, cô ấy vẫn ở đó."



Chuyện Sơ Tranh quyết định, không ai thay đổi được.



Lan Linh nói không lại Sơ Tranh, chỉ có thể mặc cô vậy.



Dù sao nghệ sĩ này cũng giống như nhặt được vậy, chuyện gì cũng không cần mình qua tâm.



So với Phong Vọng thì tốt hơn không biết bao nhiêu lần.



Sơ Tranh đến đoàn làm phim, chỉ dẫn theo một trợ lý là Lương Tịch.



"Chị Sơ Tranh, chị có biết nữ chính của bộ phim này là ai không?"



"Có nữ chính?" Đây không phải là phim chiến tranh thương trường sao, nói về những mưu kế tranh đoạt giữa đám đàn ông, cần nữ chính làm gì?



"Đương nhiên là có." Lương Tịch nói: "Bây giờ phim truyền hình mà không có chút tình yêu, thì ai xem chứ."



Ngay cả trong phim chiến tranh tình báo thì cũng phải có tình yêu đó.



"Ồ."



"Chị Sơ Tranh, em nghe nói nữ chính là một người mới." Lương Tịch tiếp tục nói:"Bộ phim này cũng không phải loại quy mô nhỏ quay cho vui, chị nói xem tại sao lại chọn một người mới làm nữ chính?"



Sơ Tranh không chút nghĩ ngợi nói: "Chắc là có tiền."



Bạn cho rằng kẻ có tiền liền vui sướng sao?



Không!
Đồng Tuyết Ngôn: "Tôi nghe nói nhân vật nữ chính này trước đó đã định ra rồi, căn bản cũng không phải là Giản Đan, không biết tại sao lại biến thành cô ta."



Sơ Tranh: "..." Bởi vì ta không chọn vai nữ chính.



Khi Lan Linh đưa kịch bản cho cô cũng đã nói, bộ phim này không cần thử sức, có thể trực tiếp diễn nữ chính.



Đồng Tuyết Ngôn: "Cũng không biết ai mà xui xẻo như thế blabla.... "



Đồng Tuyết Ngôn hẳn là chỉ là thuần phun tào, trong giọng nói không nghe ra ý tứ gì khác.



Sơ Tranh cân nhắc lại, có thể là bởi vì người trong đoàn làm phim đều thích Giản Đan, nên cô ấy thật sự không tìm thấy ai để tám nữa.



"Tôi mời cô đi ăn cơm." Sơ Tranh đột nhiên nói.



Đồng Tuyết Ngôn nghe nói có ăn, con ngươi sáng lên, cũng quên luôn nhân vật chính trong cuộc lảm nhảm vừa rồi của mình.



"Không cần không cần, đây là lần đầu tiên chúng ta hợp tác, tôi mời! Lát nữa không có phân đoạn của chúng ta, tôi đi nói với đạo diễn một tiếng, cô chờ chút."



Đồng Tuyết Ngôn lập tức chạy mất.



Sơ Tranh: "???"



Tại sao vừa nhắc tới ăn, ngươi liền thay đổi thế hả!



Đồng Tuyết Ngôn là người nói nhiều, nhưng cô ấy cũng không nói những chủ đề nhàm chán, mà luôn có những chuyện mới lạ phát ra từ miệng cô ấy.



Cho dù Sơ Tranh không đáp, một mình Đồng Tuyết Ngôn cũng có thể hát xong cả một vở kịch.



"Tại sao cô lại chia tay với Sở An Dương thế?" Đồng Tuyết Ngôn không biết làm sao lại chuyển đề tài lên người cô.



"Hắn ngoại tình." Sơ Tranh không chút do dự bôi đen Sở An Dương.



Đồng Tuyết Ngôn kinh ngạc: "Cho nên chuyện bát quái kia là sự thật?"



"Ừ."



"Chậc, tra nam!" Đồng Tuyết Ngôn mắng một tiếng: "Loại đàn ông này chia tay mới tốt, chúng ta cũng không phải không kiếm được tiền, sợ cái gì!"



Sơ Tranh đánh giá cô ấy: "Cô rất có tiền?"



"Vẫn tốt." Đồng Tuyết Ngôn cười hì hì: "Chờ tôi tiết kiệm đủ tiền, tôi sẽ không đóng phim nữa, đến lúc đó đến bờ biển mua một căn nhà nhỏ. Mỗi ngày nuôi chó, đọc sách, tốt biết bao nhiêu."



"Tiền đủ tiêu?"



Một trăm vạn đối với gia đình bình thường mà nói, có lẽ cả một đời cũng không tiết kiệm đến ngần ấy.



Nhưng đối với một nghệ sĩ mà nói, thì đó cũng chỉ là một con số lẻ.



Đồng Tuyết Ngôn nói: "Sao lại không đủ. Cô nói xem mấy thứ trang sức hàng hiệu lẳng lơ diêm dúa đó thì có lợi ích gì? Lại không thể ăn không thể uống."