Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 613 : Nuôi nhốt minh tinh (36)

Ngày đăng: 01:33 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Tập này Sơ Tranh ra sân không nhiều, nhưng chỉ vừa lên sân khấu, liền làm đám fan hâm mộ sôi trào.



Đương nhiên chỉ là fan hâm mộ nguyên bản của cô.



Người qua đường đại khái chỉ cảm thấy người này có chút bá khí, nhưng còn chưa đến mức muốn thế nào thế nào.



Nhưng đợi đến phía sau ra sân nhiều hơn, và đám fan hâm mộ không ngừng tung hô, bắt đầu có người đi đường bị mê hoặc thành fan.



Làm cho đám fan hâm mộ kích động nhất chính là đoạn khi công ty lâm vào khốn cảnh, tất cả mọi người sứt đầu mẻ trán, biểu hiện giống như công ty sắp phải phá sản.



Vai diễn của Sơ Tranh là nhân vật ngăn cơn sóng dữ.



Một người kéo công ty ra khỏi tuyệt cảnh, đồng thời tìm ra con đường mới.



Đoàn đội của nam chính cũng không tệ, nếu như không có nữ chính ở trong, thì bộ phim này cũng coi như ổn.



Thế là trên mạng người mắng Giản Đan càng ngày càng nhiều hơn.



Diễn nữ chính mà bị chửi thành thế này, có lẽ cũng là hiếm thấy.



Ở hậu kỳ phần diễn của Sơ Tranh không hề ít, theo kịch bản thúc đẩy, thời gian cô xuất hiện càng ngày càng nhiều, người đến xem cô ngược lại gia tăng không ít.



[ Ta đến đây để xem chồng ta. ]



[ Lầu trên cẩn thận nha, chồng không cho phép chúng ta gọi cô ấy như vậy nữa! ]



[ Kỹ thuật diễn của chồng thật tuyệt! ]



[ Nếu không có Trì Sơ Tranh, tôi cũng không muốn xem bộ phim này, trông thấy nữ chính là muốn tua luôn. ]



[ Kỳ thật Giản Đan diễn cũng tốt, thím xem khi cô ấy diễn cùng nam chính cũng không tệ như vậy, nhưng khi đối đầu với Đồng Tuyết Ngôn, liền lộ ra vẻ yếu kém... Rõ ràng là Đồng Tuyết Ngôn ép kịch. ]



[ Nói thế nào Giản Đan cũng là người mới, mọi người đừng hà khắc như thế, kỹ thuật diễn phải từng chút từng chút lắng đọng xuống, diễn thêm mấy bộ là tốt rồi. ]



[ Nhìn nữ chính diễn mà tôi thấy xấu hổ hết cả người, khi nam chính diễn cùng cô ta, nhìn là thấy ngưng nghẹn ]



[ Tuyết Ngôn nhà chúng ta đóng phim bằng bản lĩnh, nói ép kịch cái gì? ]



[ Đúng thế, kỹ thuật diễn của mình không tốt, còn trách người khác diễn tốt? ]




Mẹ của Sở An Dương yêu cầu hắn đoạn tuyệt quan hệ với Giản Đan, không cho phép tiếp tục lui tới.



Sở An Dương tất nhiên không chịu, huyên náo đến rất không thoải mái.



Từ sau khi bà Sở phát hiện chồng mình ngoại tình, dục vọng khống chế càng ngày càng mạnh, Sở An Dương không nghe mình quản giáo, bà Sở trực tiếp lấy đi vị trí tổng tài giải trí Đông Phương của Sở An Dương.



Sở An Dương có các mối quan hệ của mình, nhưng đương gia của Sở gia vẫn là bà Sở.



Bà ta ra lệnh một tiếng, Sở An Dương muốn làm gì cũng khó khăn.



Sở An Dương không chịu công khai quan hệ của mình và Giản Đan, chính là sợ sẽ náo thành như vậy.



Hắn ta nghĩ chờ mình hoàn toàn khống chế được Sở thị, rồi mới công khai, đến lúc đó cho dù bà Sở phản đối, cũng không làm gì được hắn.



Thế nhưng...



"Sở An Dương."



Một chiếc xe thể thao màu lam dừng lại trước mặt hắn ta.



Sở An Dương nhìn về phía người trong xe, lông mày nhíu lại: "Cục diện bây giờ cô rất hài lòng?"



Ôn Yên Vũ tháo kính râm xuống, môi đỏ nhẹ câu: "Anh có biết là ai tuôn ra chuyện của anh và Giản Đan không?"



Sở An Dương cười lạnh: "Không là cô sao?"



Ôn Yên Vũ nhíu mày: "Dĩ nhiên không phải, tôi chẳng qua chỉ chuẩn bị những chuyện phía trước, hết thảy mọi chuyện phía sau, đều do vị Giản tiểu thư nhà anh một tay hoàn thành."



Đáy lòng Sở An Dương hơi hơi trầm xuống, ngoài miệng lại nói: "Cô cho rằng tôi sẽ tin tưởng cô?"



"Anh cho rằng nếu như không phải Giản Đan cố ý, thì có thể chụp được bức ảnh rõ ràng như thế à?" Ôn Yên Vũ cười đến vũ mị: "Giản tiểu thư, cũng không đơn thuần lương thiện như những gì anh trông thấy."



"Nhưng mà cũng chẳng sao, dù sao tôi cũng không có ý định làm anh tin tưởng tôi." Ôn Yên Vũ nói: "Sở An Dương, tôi không thoải mái, anh cũng đừng mơ mà sống tốt hơn."



"Ôn Yên Vũ!" Sở An Dương khẽ quát một tiếng: "Coi như cô kết hôn với tôi, cô có thể được cái gì?"



"Tra tấn anh, tôi rất vui vẻ." Ôn Yên Vũ đeo kính râm lên: "Nếu anh lăn lộn không nổi nữa thì hãy tới tìm tôi, cửa lớn của Ôn gia, vĩnh viễn rộng mở chào đón anh."



Xe nhanh chóng rời đi.



Sở An Dương đứng tại chỗ, siết chặt nắm đấm.