Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 618 : Nuôi nhốt minh tinh (Xong)

Ngày đăng: 01:33 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Phong Vọng muốn quay phim truyền hình gì, Sơ Tranh thật sự đập tiền cho hắn quay cái đó.



Đám fan hâm mộ của Sơ Tranh chống lại Phong Vọng đến phi thường lợi hại.



Thậm chí có lần hoạt động, thiếu chút nữa làm Phong Vọng bị thương.



Kết quả của chuyện này chính là, Sơ Tranh tổ chức buổi họp báo, công khai biểu thị —— dám chống đối Phong Vọng, chính là đang chống đối cô.



Ngày tiếp theo Sơ Tranh và Phong Vọng cùng đi nhận giấy đăng ký kết hôn.



Vương Giả đã từng hơn một lần cảm thấy Sơ Tranh là muốn tức chết đám dân mạng kia.



Có lẽ người trên mạng bị sự cường thế của Sơ Tranh hù đến, những âm thanh này bỗng nhiên nhỏ xuống.



Phong Vọng gây rắc rối cũng do Sơ Tranh giải quyết, Lan Linh cảm thấy mình... Sắp thất nghiệp.



May mà chuyện sắp xếp hành trình Sơ Tranh còn chưa tước đoạt mất, làm cho cô ấy cảm thấy mình còn có một chút giá trị.



"Phong Vọng."



"Phong Vọng." Lan Linh quay đầu quơ quơ trước mặt Phong Vọng: "Gần đây anh không sao chứ?"



Phong Vọng co lại ở phía sau nhỏ giọng đáp: "Không sao, tôi thì có thể có chuyện gì."



"Anh không phát bệnh à?"



"Hừ." Phong Vọng nhẹ hừ một tiếng: "Mấy người không thể trông mong tôi tốt hơn được à? Tôi rất khỏe!"



"Vậy sao lúc trước anh lại đánh người trong tiệc rượu?"



"Ai bảo hắn mắng kim chủ của tôi." Phong Vọng lẩm bẩm: "Xứng đáng."



"Anh phải khống chế cảm xúc của anh, hay là tôi tìm bác sĩ cho anh..."



"Không cần." Phong Vọng từ chối: "Tôi đã tìm thấy phương thuốc có thể trị liệu cho tôi, đặc biệt hữu hiệu."



Lan Linh: "??"



Không phải nghệ sĩ nhà mình bị người ta lừa gạt ở bên ngoài chứ?



Phong Vọng được Lan Linh đưa đến dưới chung cư, một mình Phong Vọng trở về.



Hắn trở về chung cư của mình, đã thật lâu rồi hắn không về bên này, trong phòng đã có vết bụi.



Phong Vọng xoay loạn ngăn kéo trong phòng ngủ một trận.



Lấy từ dưới đáy ngăn kéo ra một bản bệnh án.



Phong Vọng tìm một cái chậu, đốt bệnh án đi.



Ánh lửa nhảy vọt trong đáy mắt hắn.



Hắn ngồi trên mặt đất băng lãnh, tận đến khi ngọn lửa tàn hết.



Phong Vọng xử lý sạch sẽ tro tàn, lấy hết những lọ thuốc trong ngăn kéo phòng khách ra... lông mày Phong Vọng cau lại, lấy hết tất cả mọi thứ trong ngăn kéo ra.
Sơ Tranh: "..."



Tắm rửa mà cũng cần giúp?!



Sao không bảo cô giúp hắn ăn cơm rồi đi ngủ luôn đi!



Sơ Tranh đẩy Phong Vọng vào phòng tắm.



Ánh sáng trong phòng tắm phá lệ mập mờ, Phong Vọng cởi rất chậm chạp, cái bóng cao cao phản chiếu trong gương, mỗi một động tác đều có thể tạo thành một bức tranh duy mỹ.



Tiếng nước ào ào vang lên, chỉ qua một lát phòng tắm liền có sương khói vấn vít, hơi nước bốc lên.



Nước trong bồn tắm chậm rãi dâng lên, Phong Vọng chống vào bồn rửa mặt bên cạnh, mắt không chớp nhìn Sơ Tranh.



"Nhìn cái gì?"



"Em đẹp."



"Ừ." Cô cũng cảm thấy, ánh mắt của thẻ người tốt thật tốt.



"..."



Nước trong bồn tắm đủ rồi, Sơ Tranh đóng lại, ra hiệu Phong Vọng đi vào.



Phong Vọng cởi trói buộc sau cùng xuống, thoải mái tiến vào bồn tắm lớn, Sơ Tranh vừa định xoay người đi lấy đồ, thì cổ tay đột nhiên trầm xuống, bên hông bị người ôm lấy, tiếp đó cả người đều ngã vào trong nước, đè lên lồng ngực nóng bỏng của Phong Vọng.



Nước trong bồn tắm tràn ra ngoài.



"Phong Vọng!"



Cô vừa thay quần áo!



Phong Vọng cực nhanh hôn cô, đem lửa giận của Sơ Tranh chắn về.



Y phục thấm nước, cơ hồ không khác gì không mặc, nhưng đánh vào thị giác, lại càng khiến người ta cảm thấy hưng phấn.



Nụ hôn của Phong Vọng dần dần nóng bỏng, như cuồng phong mưa rào, ép về phía Sơ Tranh.



Nước trong bồn tắm chập chùng lên xuống, vờn quanh thân thể, cả người dường như cũng có một loại cảm giác chìm nổi.



...



Phong Vọng bị Sơ Tranh đè xuống giường, hai tay giam cầm ở hai bên người, hắn có chút khó chịu thì thầm: "Bảo bảo..."



"Ừm?"



Thân thể Sơ Tranh trầm xuống, nằm ở trong ngực hắn: "Gọi em là gì?"



"Bảo bảo..." Trong con ngươi Phong Vọng tràn đầy mê ly và dục niệm vô hạn.



Sơ Tranh hôn hắn một chút, Phong Vọng quấn lấy cô làm sâu sắc nụ hôn này.



Cô là vị thuốc ngọt ngào của hắn.



*



VỊ DIỆN THỨ 17 HOÀN TẤT!