Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 654 : Tế ti nhiều kiều (30)

Ngày đăng: 01:33 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Chuyện của nguyên chủ, kỳ thật cũng không có gì đáng nói.



Chỉ là câu chuyện về một nữ hài tuổi nhỏ vô tri, bị người lừa bán, cuối cùng được bồi dưỡng thành một con cờ.



"Sao ta lại cảm thấy..." Linh Tích muốn nói lại thôi.



"Cái gì?"



Sơ Tranh vẫn dựa vào hắn, cánh môi dán lên gương mặt hắn, cách quá gần, màu đỏ ửng trên mặt Linh Tích càng nhiều.



Linh Tích thấp giọng nói: "Người nàng nói, không giống với nàng."



Trong chuyện xưa nàng kể, tiểu nữ hài kia vô tri nhát gan, chưa từng thấy thế giới bên ngoài.



Thế nhưng nàng...



Không giống.



"Bởi vì ta..."



Tắt ——



【 Tiểu tỷ tỷ xin đừng trái với quy tắc a ~ 】 Vương Giả thanh âm vui sướng nhắc nhở.



"Người sẽ trưởng thành." Sơ Tranh sửa miệng: "Chưa từng nghe thấy câu trưởng thành trong một đêm à?" Ta thì không giống, ta mẹ nó là biến thành người khác, nhưng mà Vương bát đản không cho ta nói cho chàng biết.



Linh Tích có chút mờ mịt: "Nhưng cũng sẽ không..."



Giọng điệu Sơ Tranh lạnh hơn mấy phần: "Chàng không tin ta?"



Câu nói của mình bị ném trả trở về, Linh Tích nhấp môi dưới: "Ta tin tưởng nàng."



"Ngoan."



Linh Tích đè xuống nghi vấn dưới đáy lòng, ngược lại hỏi ra một ấn đề khác: "Vì sao Diệp gia muốn đồ thành?"



Mậu Lăng Thành không quá lớn, hơn nữa lại ở vào khu vực vắng vẻ.



Tại sao Diệp Thư Lương lại muốn diệt một thành trì như vậy?



"Ta làm sao biết." Diệp Thư Lương lại không nói cho nguyên chủ biết.



"Ma pháp trận bên ngoài Mậu Lăng Thành là ám ma pháp trận?"



Sơ Tranh suy nghĩ một chút: "Ừ."



Dường như Linh Tích nghĩ đến cái gì đó: "Ta đi một lát sẽ trở lại, nàng đợi ở Thanh Phong Điện đừng đi ra ngoài, chờ ta trở lại."



Linh Tích hôn lên mặt Sơ Tranh một chút, vội vàng rời đi.



Sơ Tranh là người nghe lời như vậy sao?



Sự thật chứng minh —— cô không phải.



Linh Tích chân trước rời đi, chân sau Sơ Tranh liền đi.




Sơ Tranh không rõ ý vị nói: "Vậy thì dễ làm."



"???"



...



"Ngươi có nghe nói hay không, trong thần điện có một ám ma pháp sư đấy."



"Không có khả năng! Sao Thần Điện có thể có ám ma pháp sư!"



"Chuyện này sao ta dám nói lung tung, vừa rồi ta nghe một thực khách trong tiệm nói... ngày Khải Thiên Tế Tự ấy, chính là vì có nội ứng này, nên tế ti đại nhân mới bị thương. Còn nữa, trước đó các ngươi có từng nghe qua chuyện Mậu Lăng Thành bị đồ thành không? Nghe nói hung thủ kia, chính là ám ma pháp sư trong thần điện kia đấy!"



"... Không... Không thể nào?"



Sáng sớm hôm sau, các cửa hàng lần lượt mở cửa, mà lời đồn đại cùng loại như vậy, cũng bắt đầu lưu truyền khắp trong đám người này.



"A!!!"



"Người chết —— "



Một người kêu to xông lên đường phố, vừa chạy vừa hét, chỉ vào phủ đệ đằng sau.



"Người chết!"



"Người chết..."



"Bên kia có người chết!"



Đám người nhìn về phương hướng người kia chỉ.



"Đó không phải là Đinh gia sao?"



"Sao Đinh gia lại có người chết?"



"Đi, đi qua xem một chút."



Một số người to gan, cùng nhau tiến về tòa phủ đệ kia.



Chỉ trong giây lát, một đám người lảo đảo nghiêng ngã chạy ra, trên mặt mất hết huyết sắc, trong miệng gào lên những lời giống như người kia nói



Người của Đinh gia, chết hết.



...



Đinh gia cũng coi là danh môn vọng tộc, còn có người làm quan, không nói đến mức danh tiếng chính thịnh, nhưng không phải ai cũng trêu chọc được.



Nhưng mà Đinh gia một đêm bị người diệt môn.



Tin tức này trong nháy mắt đè xuống tin tức Thần Điện có ám ma pháp sư lưu truyền sáng nay.



Lực chú ý của mọi người đều đặt hết trên chuyện Đinh gia bị diệt môn.



Thảm án diệt môn, còn phát sinh ở Bồng Hoa Thành, hoàng thất lập tức phái người đến Đinh gia điều tra.



Tiếp theo là người của các thế lực lớn, lần lượt phái người đến Đinh gia.



Sơ Tranh ngồi ở tầng hai trà lâu, khoanh hai tay trước ngực dựa vào thành ghế, ánh mắt lãnh đạm nhìn về phía đại môn Đinh gia.