Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 655 : Tế ti nhiều kiều (31)

Ngày đăng: 01:33 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



"Gia chủ, không xong rồi."



Đệ tử Diệp gia vội vàng chạy vào đại sảnh.



"Chuyện gì mà hốt hoảng vậy?" Diệp Thư Lương đặt chén trà xuống, bất mãn nhìn tên đệ tử Diệp gia này: "Bảo các ngươi truyền ra tin tức, đã truyền ra chưa?"



"Gia chủ." Đệ tử Diệp gia nuốt một ngụm nước bọt: "Xảy ra chuyện rồi."



"Chút chuyện nhỏ này mà cũng làm không xong?"



"Không phải... là...... Là Đinh gia... Đinh gia xảy ra chuyện rồi!" Đệ tử Diệp gia nói: "Đinh gia bị người diệt tộc."



Diệp Thư Lương nghe xong chỉ khẽ nhíu mày: "Đinh gia bị diệt tộc ngươi hoảng hốt cái gì?"



"... Bởi vì... Bởi vì có người ở Đinh gia phát hiện, phát hiện tín vật của Diệp gia chúng ta, hiện tại... Hiện tại người của hoàng thất và hiệp hội ma pháp đang đi qua bên này." Phía sau lưng đệ tử Diệp gia bị mồ hôi thấm ướt.



Sắc mặt Diệp Thư Lương đột biến, lập tức đứng lên.



Chén trà trong tay bị phất xuống đất, "ầm" một tiếng vỡ vụn.



...



Đinh gia bị ám ma pháp sư giết chết, trên thi thể lưu lại nguyên tố ám.



Cho dù có tín vật của Diệp gia, Diệp gia muốn phủi sạch quan hệ với chuyện này cũng không khó, kỳ thật chuyện này rất dễ tẩy trắng.



Nhưng mà...



Người của hoàng thất và hiệp hội ma pháp, lại tìm ra một cây ma pháp trượng ở Diệp gia.



Phía trên tất cả đều là nguyên tố ám, mà người của Đinh gia, chính là chết dưới cây ma pháp trượng này.



Vật chứng tìm ra ngay trước mặt mọi người, chỉ qua mấy canh giờ Diệp gia liền trở thành trung tâm của các cuộc nghị luận.



Ở trong Bồng Hoa Thành diệt cả nhà người ta.



Còn dùng ám ma pháp trượng không rõ lai lịch.



Đây không phải khiêu khích thì là gì?



Diệp Thư Lương bị mang đi, Diệp Khai Ảnh là một tên ranh con miệng còn hôi sữa chỉ biết làm việc lỗ mãng, làm sao có thể gánh vác toàn bộ Diệp gia.



"Diệp gia thật sự là phát rồ rồi, Đinh gia nhiều người như vậy, mà không hề buông tha cho một ai."



"Chuyện này đã tính là gì, ta còn nghe nói, Diệp gia này trước đó còn đồ một tòa thành."



"Cái gì?"
Sơ Tranh: "???"



Sơ Tranh ấn hắn xuống, cúi người hôn lên môi hắn.



...



Ánh trăng thanh tịch phóng qua cửa sổ, rơi trên mặt đất, trải thành ánh sáng màu bạc.



Rèm che bị gió phất qua, bóng người trùng điệp như ẩn như hiện.



Sơ Tranh nằm trên người Linh Tích, chăn mền che hai người lại, chỉ lộ ra đường cong hoàn mỹ nơi bờ vai của nữ tử.



Linh Tích nhìn lên đỉnh đầu, đầu ngón tay Sơ Tranh sờ lên khóe mắt hắn, hai người không ai lên tiếng cả.



Sơ Tranh hôn hôn lên hầu kết hắn, lần theo cằm, hôn hắn.



Linh Tích nhắm mắt lại, nhưng Sơ Tranh chỉ hôn một cái, liền rời khỏi hắn.



Hắn cảm thấy trên thân chợt nhẹ, không khí tràn vào, Sơ Tranh nằm xuống bên cạnh.



Linh Tích giống như một đứa bé ngoan, bảo trì tư thế nằm kia, cánh môi nhếch lên mấy lần, mới hỏi ra tiếng: "Nàng có đau không?"



"Không đau."



Lúc vừa bắt đầu đúng là có đau một chút, nhưng phía sau thì tốt hơn rồi.



Hơn nữa chút đau này đã tính là gì.



Hoàn toàn không để vào mắt có được không?



"Ta biết Diệp Thư Lương vì sao muốn diệt Mậu Lăng Thành."



Linh Tích không hề có dấu hiệu nào nói ra một câu.



Sơ Tranh ghé mắt, cô giơ tay kéo người vào trong ngực: "Vì sao?"



Linh Tích không quá thích ứng với tư thế như vậy, nhưng Sơ Tranh không cho phép hắn phản kháng, không biết Linh Tích nghĩ đến cái gì, trên mặt nhiễm lên màu đỏ ửng, một đường đỏ đến mang tai.



"Chuyện trăm năm trước, nàng nghe qua rồi chứ?"



Sơ Tranh gật đầu, nhớ tới hắn không nhìn thấy, lại khẽ ừ một tiếng.



Linh Tích tiếp tục nói: "Ta tra xét một chút, lúc ấy trụ sở của tổ chức Ám Nguyệt, chính là ở Mậu Lăng Thành, nhưng lúc ấy vẫn chỉ là một cái thôn nhỏ."



Ám Nguyệt chính là tên của tổ chức ám ma pháp sư năm đó.



"Chuyện này có liên quan gì đến chuyện Diệp Thư Lương đồ thành?" Chẳng lẽ phát hiện trong thành trì kia đều là ám ma pháp sư, muốn vì dân trừ hại? Diệp Thư Lương không đại nghĩa như vậy chứ!



Hơn nữa căn cứ vào ký ức của nguyên chủ, trong thành trì kia, đại bộ phận đều là người bình thường, trong ma pháp sư cũng không có ám ma pháp sư.