Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 677 : Ngộ cẩm trình tường (11)

Ngày đăng: 01:33 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



"Không ngại." Rất nhanh! Dùng tốt!



Nghe vậy ánh mắt Ngôn Ngộ hơi tối sầm lại: "Cẩm tiểu thư, cô biết con dao này dùng để làm gì không?"



"Cắt thi thể."



Ngôn Ngộ không lên tiếng.



Bầu không khí lâm vào trong yên tĩnh quỷ dị.



Đáy lòng Sơ Tranh nghi hoặc, nói sai rồi?



Dao giải phẫu không dùng để cắt thi thể, thì dùng để cắt đậu hũ à?



Xứng đáng với cái tên dao giải phẫu của người ta sao?!



"Tôi nói sai?" Ta không thể nào nói sai!



"Cẩm tiểu thư nói rất đúng, cô không sợ sao?" Con ngươi thâm thúy của Ngôn Ngộ chăm chú nhìn cô, giống như muốn nhìn ra chút manh mối gì trên mặt cô.



Đáng tiếc, từ đầu đến cuối Sơ Tranh đều vô cùng bình tĩnh: "Sợ cái gì?"



Ngôn Ngộ nói kỹ lưỡng hơn một chút: "Con dao giải phẫu trong tay tôi từng cắt rất nhiều thi thể, cô không sợ sao?"



Ngôn Ngộ cường điệu hai chữ thi thể.



"Ồ."



Sơ Tranh không để ý chút nào, tiếp tục ăn đồ ăn.



Ngôn Ngộ: "..."



Khóe miệng Ngôn Ngộ đột nhiên giương lên: "Lòng can đảm của Cẩm tiểu thư cũng không tệ."



"Hả?" Cái này có quan hệ gì với lòng can đảm?



Sơ Tranh thập phần mờ mịt.



Chỉ cần thẻ người tốt vẫn chưa biến thái đến mức muốn ăn thi thể, thì hắn không có khả năng dùng một con dao cắt thi thể để cắt bò bít tết.



Mà căn cứ theo tiến trình, ngay cả giết người thẻ người tốt cũng chưa làm.



Tiến hóa đến mức biến thái như ăn thi thể, không biết còn cần bao lâu nữa.



Cho nên từ những điều trên tổng hợp lại, con dao này tuyệt đối sạch sẽ.



Chờ chút!




...



"Không nghĩ tới pháp y Ngôn có lòng từ bi như thế."



Sơ Tranh ngồi lên xe, lạnh như băng phun ra một câu.



"Cẩm tiểu thư, tôi là nhân viên chính phủ." Ngôn Ngộ cảm thấy Sơ Tranh tức giận, nhưng hắn nhìn sắc mặt Sơ Tranh một chút, hình như lại không có gì khác biệt so với lúc trước.



Sơ Tranh nổ máy xe, đáy lòng cười lạnh.



Đã hắc hóa mẹ nó rồi.



Còn biết đến điều này.



Thật sự rất rất tuyệt đó!



Xe chạy ra một khoảng cách, Ngôn Ngộ đánh vỡ bầu không khí trầm mặc trong xe: "Người vừa rồi... Là bạn trai của Cẩm tiểu thư?"



"Bạn trai cũ."



Bạn trai cũ...



Ánh mắt Ngôn Ngộ buông xuống, chỗ sâu hiện lên một tia nguy hiểm không dễ phát giác.



"Vì sao hắn lại nói tôi là gian phu của cô?"



Sơ Tranh thốt ra: "Anh chính là."



Ngôn • gian phu • Ngộ: "..."



Bị ép làm gian phu.



Nhưng mà Ngôn Ngộ không cảm thấy tức giận, ngược lại có chút hưng phấn bí ẩn, điểm hưng phấn này không ngừng kích thích thần kinh của hắn, ngay từ đầu là bọt sóng nhỏ, dần dần chuyển biến thành cuồng phong sóng lớn.



Cái loại cảm giác này, giống như khi hắn ở trên bàn giải phẫu...



Không!



So với cái đó thì loại cảm giác này càng làm cho hắn mê muội, huyết dịch sôi trào, muốn càng nhiều hơn...



Ngôn Ngộ không làm sáng tỏ, giống như ngầm thừa nhận cách nói này của Sơ Tranh: "Vì sao Cẩm tiểu thư lại chia tay với vị tiên sinh kia?"



"Anh muốn biết?"



"Thân là gian phu của Cẩm tiểu thư, tôi không nên hiểu rõ về Cẩm tiểu thư hơn một chút sao?"



Sơ Tranh chân thành đề nghị: "Tôi đi bắt hắn tới, anh từ từ hỏi, được không?"



"..."