Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 683 : Ngộ cẩm trình tường (17)

Ngày đăng: 01:34 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Một cái ghế sofa trong đó chỉ có một người ngồi, bưng một ly rượu, cũng không uống, chỉ nhìn người đối diện nói chuyện.



Vẻn vẹn chỉ một bên sườn mặt, Tiếu Trạch cũng biết đó là ai.



Tại sao cô lại ở chỗ này?



Tiếu Trạch còn chưa động, bên cạnh bỗng nhiên bị một người đụng phải.



"Tiếu... Tiếu Tiếu Tiếu Trạch..."



Vạn Tiêu Tiêu vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy Tiếu Trạch mặt mũi âm trầm, lập tức bị dọa đến lui lại một bước, nói chuyện cũng không lưu loát.



Vạn Tiêu Tiêu co cẳng chạy qua chỗ Sơ Tranh bên kia.



"Cẩm, Cẩm tổng không xong rồi, không xong rồi, Tiếu Trạch tới tìm cô gây phiền toái!" Vạn Tiêu Tiêu bổ nhào vào trước mặt Sơ Tranh, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy vẻ hoảng sợ.



Sơ Tranh: "??"



Sơ Tranh quay đầu nhìn sang, Tiếu Trạch đứng ở nơi đó, không rõ thần sắc, tiến cũng không được, lùi cũng không xong.



Bị Sơ Tranh nhìn chằm chằm, Tiếu Trạch giống như còn có thể cảm giác được đau đớn trên người.



Cô thật sự hạ thủ được.



Hai tay Tiếu Trạch nắm chắc thành quyền, hít sâu một hơi, đi qua phía Sơ Tranh.



"Sơ Tranh, Dương thiếu gia muốn gian phòng này, cô nhường một chút đi." Hắn ta tận lực giữ vững bình tĩnh.



Sơ Tranh còn thật sự cho rằng Tiếu Trạch giống như Vạn Tiêu Tiêu nói, đến tìm mình gây phiền phức, cô đã chuẩn bị kỹ càng để động thủ, kết quả lại là một câu như vậy?



Sơ Tranh mặt lạnh lùng: "Không quen, không cho."



Không đánh nhau thì nói cái búa.



Ngươi bảo ta nhường ta liền nhường?



Dựa vào cái gì!



Ta không cần mặt mũi à?



"Dương thiếu gia là thái tử gia của tập đoàn Dương thị, công ty của tôi chỉ là công ty con phía dưới tập đoàn Dương thị, Sơ Tranh, cô đắc tội với hắn, không có quả ngon để ăn đâu."



Cái công ty này của Sơ Tranh, nói cho cùng cũng chỉ là một công ty.



Người ta là tập đoàn, phía dưới tập đoàn có rất nhiều công ty.



Đối nghịch với thái tử gia của một tập đoàn, vậy thì không thể nghi ngờ chính là tự mình chuốc lấy cực khổ.



Sơ Tranh như có điều suy nghĩ.




"Vậy thì không cần." Sơ Tranh lời ít mà ý nhiều: "Chúng ta đánh cược, ai thắng gian phòng này thuộc về người đó."



Còn anh trai!



Buồn nôn ai đây!



Không chừng ta còn lớn hơn ngươi đó!



"Đánh cược? Rất thú vị."



Con gái trông thấy gã không phải tự mình nhào lên, thì cũng sẽ là khi mình trêu chọc hai câu thì làm bộ muốn cự tuyệt nhưng lại ngầm nghênh tiếp. Kiểu lãnh nhược băng sương như Sơ Tranh, Dương Gia Tuấn thật đúng là chưa từng gặp qua, làm đáy lòng gã có chút xao động.



Đàn ông trừ chinh phục sự nghiệp, chính là chinh phục phụ nữ.



Dương Gia Tuấn cười nói: "Chỉ cược thế này thì hơi hẹp hòi đúng không? Không bằng như vậy đi, nếu anh thắng, em gái theo anh một đêm."



"Dương thiếu gia..."



"Cẩm tổng..."



Tiếu Trạch và nhân viên bên cạnh đồng thời lên tiếng, Dương Gia Tuấn nhìn Tiếu Trạch một chút, trong ánh mắt nồng đậm ý vị cảnh cáo.



Tiếu Trạch siết chặt nắm đấm, rốt cuộc cũng không tiếp tục ra mặt, chỉ dùng ánh mắt phức tạp nhìn Sơ Tranh.



Sơ Tranh nhìn chằm chằm Dương Gia Tuấn, gằn từng chữ nói: "Tôi thắng, anh phải lõa thể chạy từ đây ra ngoài, chạy vòng quanh hội sở Huy Hoàng một vòng."



Dương Gia Tuấn vỗ tay cười to: "Được, theo ý em."



Một cô gái, Dương Gia Tuấn căn bản không để vào mắt.



Coi như trong nhà có chút tiền, thì ở đây, Dương Gia Tuấn gã mới là người có tiền nhất.



"Em gái muốn so cái gì? Em là con gái, em tới." Dương Gia Tuấn lúc này còn bày đặt thân sĩ.



Sơ Tranh liền không khách khí: "So xem ai tiêu hết mười triệu trước."



Giọng nói của cô gái mát lạnh nhẹ nhàng, tựa như nước suối trong ngọn núi, mang theo cái lạnh ban đêm, lăn đến đáy lòng bọn họ, mang theo một mảnh hàn khí.



Dương Gia Tuấn: "..."



Đám người: "..."



Ván cược này hoàn toàn vượt xa tưởng tượng của mọi người.



Trong suy nghĩ của con họ, tưởng rằng uống rượu, đổ xúc sắc, không thì làm cái đề tài vớ vẩn gì đó.



Nhưng vạn vạn không nghĩ tới, lại là so xem ai tiêu hết mười triệu trước?



Cô gái này có lai lịch gì?



Mười triệu nói tiêu liền tiêu?