Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 685 : Ngộ cẩm trình tường (19)

Ngày đăng: 01:34 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Dương Gia Tuấn bị Sơ Tranh đánh, nổi giận thì nổi giận, nhưng đối mặt với nắm đấm, khí thế cũng không kiêu ngạo như vừa rồi.



Cô gái này hoàn toàn không sợ thân phận thái tử gia tập đoàn Dương thị của gã.



Trong vòng có một số cái tên không thể trêu chọc, gã rất rõ ràng.



Nhưng cho tới bây giờ chưa từng nhìn thấy người này, cũng không biết xuất hiện từ đâu!



Dương Gia Tuấn ép buộc mình tỉnh táo lại, lõa thể chạy là vạn vạn không được, thái tử gia Dương thị lõa thể chạy, truyền ra ngoài, gã sẽ bị lão già nhà mình đánh chết.



Con ngươi Dương Gia Tuấn chuyển hai vòng, kế thượng tâm đầu, đưa ra yêu cầu để người khác hoàn thành lời đánh cược thay gã.



Dương Gia Tuấn hiện học hiện dùng, lấy đánh cực không nói rõ không cho người thay thế làm lý do.



Sơ Tranh rất dễ nói chuyện: "Anh có thể tìm người thay anh lõa thể chạy, nhưng anh cũng phải cởi, tuy nhiên... có thể lưu lại quần cộc."



"Mày..."



Sơ Tranh hơi siết chặt nắm đấm.



Dương Gia Tuấn vội vàng nuốt mấy từ phía sau về.



Có thể lưu lại chiếc quần cộc, so với lõa thể hoàn toàn thì tốt hơn.



Dương Gia Tuấn ngẩng đầu nhìn về phía đám hồ bằng cẩu hữu, một đám người lập tức khẩn trương lên.



Đám người bọn họ do Dương Gia Tuấn cầm đầu, trong nhà không phải có quan hệ hợp tác làm ăn với tập đoàn Dương thị, thì chính là dựa vào tập đoàn Dương thị mà sinh tồn.



Nếu Dương Gia Tuấn thật sự muốn cho bọn họ lõa thể chạy...



Ánh mắt Dương Gia Tuấn tuần sát trong đám người này một vòng, cuối cùng dừng lại ở Tiếu Trạch đứng phía sau: "Tiếu Trạch, cậu tới."



Biểu cảm của Tiếu Trạch trong nháy mắt trở nên khó coi: "Dương thiếu gia..."



Sơ Tranh ngược lại có chút ngoài ý muốn, còn tưởng rằng Dương Gia Tuấn sẽ kéo theo đám anh em cùng mình gặp nạn, không nghĩ tới lại chọn Tiếu Trạch.



Rất tốt rất tốt.



Tên ăn chơi trác táng Dương Gia Tuấn này rất có tiền đồ nha.



Một hồi để gã chạy tới cửa là được rồi.



Tiếu Trạch không muốn, nhưng mà Dương Gia Tuấn lấy chuyện không đến liền khai trừ áp chế, vất vả lắm hắn ta mới đi đến vị trí này, sao có thể bị khai trừ?



Tiếu Trạch nhìn về phía Sơ Tranh, đáy mắt tràn đầy oán giận.



Đây hết thảy đều là vì cô hết.



Rõ ràng cô chỉ cần nhường lại phòng là được, bây giờ náo thành thế này, còn kéo cả hắn ta xuống nước.




Ngôn Ngộ nghe thỉnh thoảng chen một câu.



Ngay lúc Thẩm Tứ Minh nói đến hăng say, Ngôn Ngộ bỗng nhiên nói: "Cậu về trước đi, tôi có chút việc."



Không đợi Thẩm Tứ Minh nói chuyện, Ngôn Ngộ đi sang một hướng khác, lưu lại một mình Thẩm Tứ Minh lộn xộn trong gió đêm.



...



Sơ Tranh vừa lái xe ra, bên cạnh bỗng nhiên có một bóng người vụt ra, thiếu chút nữa đụng trúng xe Sơ Tranh.



Sơ Tranh: "..."



Hơn nửa đêm còn có người ăn vạ?!



Không đúng...



Sao người này lại nhìn khá quen?



Đây không phải là thẻ người tốt của cô sao?



Pháp y không làm, đổi nghề ăn vạ?



Bóng người kia vòng đến bên cửa sổ, giơ tay gõ gõ.



Sơ Tranh hạ cửa sổ xe xuống, khuôn mặt người đàn ông liền rõ ràng, hắn hơi xoay người, nhìn thẳng vào Sơ Tranh.



"Cẩm tiểu thư, muộn như vậy sao cô lại ở đây?"



Sơ Tranh ngờ vực: "Sao anh biết là tôi?"



"Tôi nhớ được xe Cẩm tiểu thư." Người đàn ông chậm rãi giải thích rõ.



Sơ Tranh: "..."



Có mà sắp xếp camera giám sát vào xe của cô thì có.



Nói không chừng còn thêm cả định vị gì đó nữa.



Ngôn Ngộ dừng vài giây: "Cẩm tiểu thư, không biết có thuận tiện cho tôi đi nhờ xe hay không?"



Ánh mắt Sơ Tranh đảo qua người hắn một vòng: "Thuận tiện."



Thẻ người tốt muốn đi nhờ xe, sao có thể cự tuyệt được.



Ngôn Ngộ vòng qua phía đối diện lên xe: "Làm phiền Cẩm tiểu thư."



Sơ Tranh vừa nổ máy xe, vừa hỏi: "Anh ở đây làm gì?"



"Có vụ án."



"Pháp y còn kiêm chức điều tra án?"