Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 696 : Ngộ cẩm trình tường (30)

Ngày đăng: 01:34 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Đặc điểm của vụ án này chính là —— hung thủ sẽ biến nạn nhân thành người bù nhìn.



Cũng không phải cột rơm rạ lên trên người.



Mà là dùng một cây rơm rạ, xuyên qua da thịt nạn nhân, khiến cho cây rơm này nhìn như mọc ra từ trong thân thể.



Ngẫm lại hình ảnh kia đã cảm thấy tê cả da đầu.



Giết người còn muốn làm hành vi nghệ thuật.



Cũng không biết đầu óc những người này nghĩ như thế nào.



Không lãng phí thời gian sao?



Có thời gian như vậy đã có thể giết thêm mấy người rồi.



【...】 Vương Giả có chút cạn lời, 【 Tiểu tỷ tỷ, cô biết cô bây giờ giống gì không? 】



Nữ vương cao quý lãnh diễm?



【...】 Tiểu tỷ tỷ đối với bản thân mình có hiểu lầm rất sâu nha, có cần phải phải giúp cô tiến hành nhận thức chính xác về bản thân mình không, đây là chức trách, là đạo nghĩa không thể chối từ của thân là hệ thống như nó. 【 Tiểu tỷ tỷ, cô bây giờ rất giống một tên biến thái, còn là loại siêu cấp biến thái trong đám biến thái luôn ấy! 】



Sơ Tranh: "..."



Mi mới biến thái!



Cả nhà mi đều biến thái!



Chó chết!



【 Tiểu tỷ tỷ cũng là người nhà của ta đó. 】 Vương Giả nói xong cũng chạy.



Sơ Tranh: "..."



Sơ Tranh tức giận lật topic năm xưa ra xem.



Nặc danh bạn trên mạng số 1: Quá điên cuồng rồi! Cảnh sát bắt được hung thủ chưa? Người như vậy phải tử hình!



Nặc danh bạn trên mạng số 2: Chuyện này phát sinh trong thành phố của chúng tôi, tôi cũng không dám đi học một mình.



Nặc danh bạn trên mạng số 3: Thứ ba lên!! Sao mãi không phá án, thật là đáng sợ.



Nặc danh bạn trên mạng số 4: Bây giờ sao mà nhiều biến thái vậy chứ, thật buồn nôn.



Những bình luận này đều là của mười năm trước.



Năm đó cũng có tin tức, nhưng chi tiết cụ thể thì không công bố ra nhiều.



Giữa các nạn nhân không có đặc điểm chung gì, người bị hại hẳn là bị lựa chọn ngẫu nhiên, chính vì như thế nên càng làm cho người ta thêm bất an.
"Cô dẫn hắn về trước đi." Thẩm Tứ Minh nói với Sơ Tranh: "Nhớ nhìn hắn kỹ một chút."



Sơ Tranh gật đầu, mang Ngôn Ngộ về chung cư cô đang ở.



Tình huống của Ngôn Ngộ không tốt lắm, phần lớn thời gian đều ngồi thất thần, lâu lâu còn lộ ra thần sắc âm trầm khiến lòng người run sợ.



Khi Sơ Tranh hôn hắn, hắn sẽ hơi thả lỏng ra một chút.



"Ăn chút gì đi."



Sơ Tranh đặt cháo xuống trước mặt hắn.



Ngôn Ngộ ngồi dưới đất, trước mặt là một cuốn notebook hơi cũ, những thứ này là Thẩm Tứ Minh cho người đưa tới.



"Ngôn Ngộ?"



"Bảo bảo." Ngôn Ngộ hoàn hồn, con ngươi trống rỗng nhìn về phía cô: "Sao thế?"



"Ăn cơm."



"Ồ."



Ngôn Ngộ không ăn Sơ Tranh sẽ trực tiếp đổ, cho nên hắn rất lý trí lựa chọn tự mình ăn.



Sơ Tranh ngồi xuống bên cạnh hắn, nhìn về phía quyển sổ kia.



Phía trên vẽ một hình vẽ kỳ quái.



"Đây là gì?"



Ngôn Ngộ lắc đầu: "Không biết, thầy của anh lưu lại."



Hắn ngừng một chút: "Thầy của anh..."



Hắn nhìn Sơ Tranh một chút, trầm mặc một hồi, chậm rãi nói cho cô nghe vụ án năm đó.



Mười năm trước hắn vẫn còn đi học, sắp lên đại học, hắn cũng đã quyết định thi vào trường mà thầy mình đang dạy.



Nhưng mà chính lúc ấy, Hạ Kiến Bình bị người sát hại.



Cuốn sổ này chính là không lâu trước đây, hắn tìm được từ trong di vật của Hạ Kiến Bình.



Bên trong ghi lại phần lớn tư liệu liên quan đến vụ án mạng liên hoàn người bù nhìn.



Nhưng những tài liệu này, cảnh sát cũng có, hắn đã sớm tìm đọc qua.



Duy chỉ có hình vẽ kỳ quái này, phía dưới viết H thị.



Đây là thứ ghi lại cuối cùng trong cuốn sổ này.



Chắc chắn Hạ Kiến Bình đã phát hiện ra gì đó, còn chưa kịp điều tra, thì bị hung thủ sát hại.