Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 705 : Ngộ cẩm trình tường (39)

Ngày đăng: 01:34 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Tiếu Trạch và Ninh Tĩnh hẹn hò.



Đêm hôm đó Tiếu Trạch uống rượu, Ninh Tĩnh dẫn hắn ta về, hai người phát sinh quan hệ.



Tiếu Trạch kết giao với Ninh Tĩnh, bà Tiếu là người vui vẻ nhất, hận không thể để hai người bọn họ lập tức kết hôn.



"A Trạch, anh đừng lo lắng, cùng lắm thì đến công ty cha em làm việc." Ninh Tĩnh khuyên Tiếu Trạch: "Em cũng có thể nuôi anh."



"Sao anh có thể để em nuôi anh được." Tiếu Trạch cảm thấy lòng tự trọng của mình bị sỉ nhục, có chút bất mãn.



"Chúng ta cần phải phân rõ ràng như vậy sao? Của em không phải cũng là của anh à." Ninh Tĩnh nói: "Anh chỉ là tạm thời gặp khó khăn, em tin tưởng anh rất nhanh liền có thể đứng lên một lần nữa."



Tiếu Trạch cảm kích nhìn Ninh Tĩnh: "Cảm ơn em."



"Giữa chúng ta mà nói cảm ơn cái gì."



Tiếu Trạch tạm thời không có việc làm, tiền thuê nhà cũng không đủ sức trả, Ninh Tĩnh liền đưa ra đề nghị để Tiếu Trạch đến chỗ cô ta ở.



Ngay từ đầu Tiếu Trạch không đồng ý, nhưng không chịu nổi bà Tiếu khuyến khích, thế là Tiếu Trạch liền dọn tới.



Tiếu Trạch đã đi, bà Tiếu tất nhiên cũng phải đi.



Bà Tiếu hết sức hài lòng với người con dâu Ninh Tĩnh này, tự nhiên là cái gì cũng giành làm, hoàn toàn coi Ninh Tĩnh như tiểu tổ tông mà cung phụng.



Đáy lòng Ninh Tĩnh thích bà Tiếu không?



Đương nhiên không.



Cô ta là vì Tiếu Trạch.



Bây giờ cô ta đã ở bên Tiếu Trạch, thái độ đối với bà Tiếu dần dần trở nên không giống trước.



Dưới sự an bài của Ninh Tĩnh, Tiếu Trạch tiến vào công ty của cha cô ta làm việc.



Lúc đầu còn làm rất tốt, nhưng theo thời gian, có một số người bởi vì Tiếu Trạch, mà không hợp tác với bọn họ, cha của Ninh Tĩnh liền có thành kiến lớn hơn.



Cuối cùng Tiếu Trạch bị điều đến hậu cần.



Cha của Ninh Tĩnh không đồng ý cho hai người bọn họ ở bên nhau, Ninh Tĩnh kiên trì, thậm chí lấy tuyệt thực ra uy hiếp.



Cha Ninh Tĩnh đau lòng cho con gái, cuối cùng chỉ có thể lui một bước. Nếu như Tiếu Trạch ở rể nhà bọn họ, ông ta sẽ đồng ý.



Bà Tiếu là người đầu tiên không đồng ý, ở rể nhà gái, nếu cái tin này truyền về, sẽ bị người chê cười.



Hơn nữa Tiếu gia chỉ có một đứa con trai này, về sau mụ ta làm sao có mặt mũi đi gặp liệt tổ liệt tông của Tiếu gia.



Bà Tiếu không đồng ý, nhưng sau khi Ninh Tĩnh đưa tiền tới, thì điểm không đồng ý ấy liền tan thành mây khói.




Sơ Tranh liếc hắn một cái, quả quyết cự tuyệt: "Không hôn."



Ngôn Ngộ: "..."



Khẳng định là tức giận.



"Cẩm tổng, điện thoại của ngài." Vạn Tiêu Tiêu từ bên ngoài phòng bệnh thò đầu vào, thận trọng gọi cô.



Sơ Tranh đưa nước cho Ngôn Ngộ, quay người đi ra ngoài nghe.



Nhận điện thoại xong, Sơ Tranh chuẩn bị trở về, nơi xa đột nhiên vang lên một trận ồn ào.



Sơ Tranh mơ hồ nhìn thấy hai bóng người quen thuộc.



Cô còn chưa đi nghe ngóng, Vạn Tiêu Tiêu đã nghe xong bát quái trở về: "Cẩm tổng, ngài biết bên kia là ai không?"



"Ai?"



"Tiếu Trạch." Vạn Tiêu Tiêu quan sát sắc mặt Sơ Tranh, thấy không có cảm xúc gì đặc biệt, lúc này mới tiếp tục nói: "Vợ của Tiếu Trạch và mẹ hắn đánh nhau, vợ Tiếu Trạch bị thương nằm viện, vừa rồi là mẹ của Tiếu Trạch lại tới náo."



Không phải Tiếu Trạch muốn ở bên Ninh Tĩnh sao?



Bây giờ bọn họ ở cùng nhau rồi.



Sung sướng không?



Vui vẻ không?



Lúc trước Tiếu Trạch và Ninh Tĩnh yêu đương vụng trộm, tình cảm đó vô cùng tốt đẹp.



Bây giờ thật sự cho bọn họ ở cùng nhau, biết có bao nhiêu khó khăn rồi chứ.



Cuộc sống chính là như vậy, đổi một phương thức khác, thì sẽ đem đến kinh hỉ hoàn toàn khác biệt.



Sơ Tranh thu tầm mắt lại, tiến vào phòng bệnh, âm thanh ồn ào bị cản ở bên ngoài.



Sơ Tranh thấy Ngôn Ngộ bưng ly nước kia ngẩn người, đi qua hôn hắn một cái: "Lát nữa xuất viện."



Ngôn Ngộ ngước mắt: "Anh có thể xuất viện?"



Đại lão Sơ Tranh nói: "Một chút vết thương nhỏ, trở về dưỡng thương là được rồi."



Ngôn Ngộ: "..."



Nằm viện là em nói.



Bác sĩ bị em gọi tới một đống.



Bây giờ lại nói chút vết thương nhỏ?