Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 736 : Yêu tinh quốc dân (27)

Ngày đăng: 01:34 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Tầm Ẩn liên sát mấy con yêu, nội đan bị hắn xem như đường đậu mà ăn.



Nơi này quả nhiên là chỗ tốt, so với những mặt hàng bên ngoài thì cao cấp hơn nhiều.



"Cô ta đi lên trên, tầng tám, cô ta đi tám tầng!"



Yêu trong tay Tầm Ẩn, gầm thét chỉ đường, khát vọng sống mãnh liệt.



Tầm Ẩn nhíu mày: "Cảm ơn."



Biểu cảm trên mặt yêu dừng lại.



Tầm Ẩn lấy nội đan ra, thân thể nhảy lên, yêu trên không trung dồn dập né tránh.



Chờ thân ảnh Tầm Ẩn biến mất, bọn họ rơi xuống chỗ Tầm Ẩn vừa đứng, nhìn vào bên trong, đại yêu đã chết.



Chúng yêu bị dọa đến phát run.



"Hắn, hắn là yêu gì?"



"Thật đáng sợ, bị hắn nhìn một cái ta liền cảm thấy sẽ chết chắc."



"Nữ yêu tinh vừa mới tiến vào cũng thật đáng sợ..."



"Đúng đúng, bây giờ yêu bên ngoài đều hung ác như thế sao?"







Tầm Ẩn rơi xuống tầng tám.



Không giống như phía dưới, trên tầng tám phá lệ yên tĩnh, phóng tầm mắt nhìn tới, không nhìn thấy một con yêu nào, trong phòng giam đều trống rỗng... Nhưng có một cỗ mùi tanh nồng đậm phiêu đãng trong không khí.



Tầm Ẩn nhấc chân, đi lên phía trước.



Trên hành lang có vết tích đánh nhau, mặt đất của hành lang trải rộng vết cào, giống như có một con quái vật khổng lồ, đi qua hành lang vậy.



Trên hành lang thỉnh thoảng có thể trông thấy một ít thứ như bột phấn.



Tầm Ẩn tăng thêm tốc độ.



Có lẽ chính hắn cũng không ý thức được, hành vi lúc này của mình.



Khi hắn trông thấy đại yêu to lớn nằm trên hành lang thở, không cách nào thở phào, ngược lại càng thêm nơm nớp lo sợ.



Đại yêu ngăn chặn đường đi, Tầm Ẩn chỉ có thể bay qua.



Dư quang liếc qua quét đến mái tóc màu vàng kia, đáy lòng Tầm Ẩn có chút thở phào.



Sơ Tranh đang ngồi dưới đất, dựa vào lan can hành lang, mặt đất bày biện mấy cái nội đan, dường như cô đang đếm nội đan.



Nghe thấy âm thanh, quay đầu nhìn qua.



Tầm Ẩn rơi trên mặt đất, giống như tiếc hận mà nói: "Tiểu yêu ngươi còn chưa chết à."
Sơ Tranh: "..." Không làm ngươi nói mập mờ như vậy làm gì, có bệnh à!







Rất nhanh hai người liền phát hiện một vấn đề khác, vấn đề cực kỳ quan trọng.



Bây giờ bọn họ ra ngoài kiểu gì đây?



Lúc Tầm Ẩn tiến vào, cửa yêu tháp đã đóng lại.



"Phá tháp." Sơ Tranh đề nghị.



"Yêu tháp bị phá, những con yêu này liền ra ngoài."



Đây là yêu tháp, nếu dễ phá như vậy, thì yêu bên trong, đã sớm ra ngoài rồi, còn có thể giữ lại chờ ngươi đến phá à.



Cho dù là Tầm Ẩn, cũng không nhất định có thể phá vỡ tòa tháp này.



"Giết yêu, rồi phá." Sơ Tranh không chút nghĩ ngợi sửa chữa phương án.



"Tiểu yêu." Tầm Ẩn gác cằm lên bả vai cô: "Em không thể dịu dàng một chút được sao?"



"Dịu dàng một chút có thể ra ngoài?"



"... Không thể."



"Cho nên dịu dàng thì làm được gì?"



"..." Tầm Ẩn hôn cô một cái: "Nhưng anh muốn em dịu dàng một chút."



Sơ Tranh kiên định cự tuyệt hắn: "Anh nằm mơ tương đối nhanh."



Đại lão sao có thể dịu dàng chứ?



Ta không cần mặt mũi à?!



Tầm Ẩn: "..."



Có thể là Sơ Tranh nghĩ đến, chuyện mình còn cần quyền quản lý yêu tháp, không nhắc lại chuyện phá tháp nữa.



"Vậy thì chờ Chung Ly Lạc mở ra yêu tháp lần nữa."



Tầm Ẩn cười trào phúng: "Em cảm thấy nó sẽ mở ra lần nữa sao?"



Nếu đổi lại là hắn, cũng sẽ không tiếp tục mở ra.



Dù sao thả hai người bọn họ ra ngoài, ai biết sẽ phát sinh cái gì.



"Chỗ này cũng rất tốt." Sơ Tranh đột nhiên tung ra một câu, không cần đi ra ngoài phá sản, thẻ người tốt cũng ở bên cạnh mình, yêu lại không đói chết, đỉnh cao yêu sinh, còn đi ra ngoài làm gì.



【...】



Tiểu tỷ tỷ, cô hãy chú ý một chút, cô còn đang có nhiệm vụ, sẽ kéo ngược lại!!



Thật sự!! Sẽ! Kéo! Ngược! Lại!