Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 754 : Ác nữ làm ruộng (10)

Ngày đăng: 01:34 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Con ngươi Giang Ngọc Ngọc khẽ chuyển, chạy đến bên cạnh Dương Thúy Thúy.



"Nương, để người của Trương viên ngoại đến bắt nàng đi."



Kỳ thật Dương Thúy Thúy cũng rất sợ mấy người phía sau Sơ Tranh, nhưng có mấy người của Trương viên ngoại ở bên ngoài cho mụ ta thêm can đảm.



Nghe thấy lời Giang Ngọc Ngọc nói, Dương Thúy Thúy cảm thấy có đạo lý.



Ra ngoài nói với người bên ngoài mấy câu.



Quả nhiên người bên ngoài mang người tiến vào.



Đối phương nhiều người, căn bản không đem Sơ Tranh và mấy tên thổ phỉ kia để vào mắt: "Chính là nàng đúng không?"



"Đúng đúng đúng, đây chính là tân nương tử." Dương Thúy Thúy nhanh chóng phụ họa.



"Đi, mang người lên kiệu."



Đối phương phất tay.



Gia đinh phía sau, lập tức tiến lên.



Sơ Tranh lùi lại một bước.



Mấy tên thổ phỉ lui theo cô.



Động tác chỉnh tề giống như trải qua huấn luyện.



Sơ Tranh: "..."



Các ngươi lui cái búa à!!



Sơ Tranh sâu kín nhìn bọn họ: "Các ngươi làm gì?"



"Không phải bọn họ tới đón ngươi thành thân sao?" Thổ phỉ rất ngay thẳng.



"Ta giống như người muốn gả chồng à?" Ta mời các ngươi đến làm gì!!



"..." Nữ nhân không lấy chồng thì muốn làm gì?!



"Ngăn bọn họ lại." Sơ Tranh tức giận đến đau dạ dày, nhưng phải gìn giữ thân phận đại lão, chỉ có thể nghiêm mặt.



"Ồ."



Mấy tên thổ phỉ đứng ra, xếp thành một hàng, ngăn Sơ Tranh ở phía sau.



Gia đinh nhà Trương viên ngoại, đúng là bị hù dọa, hơi dừng lại.



Thổ phỉ quay đầu lại ngay thẳng hỏi: "Chết hay sống?"



Bọn họ là thổ phỉ, giết người cướp của là thao tác bình thường.



Sơ Tranh nhìn trời: "Hiện tại là ban ngày." Giết người giữa ban ngày, muốn ăn cơm tù à!



Thổ phỉ không hiểu: "Cho nên... Chết hay sống?"



Sơ Tranh mặt lạnh lùng: "Sống."
Lần này thổ phỉ phía sau Sơ Tranh rất có nhãn lực, đồng loạt tiến lên một bước, khí thế hùng hổ.



"Còn muốn bị đánh, các ngươi cứ tiếp tục tới." Thổ phỉ ta dùng một ngàn ngân lượng mời đến rất tình nguyện phụng bồi.



Một màn mình bị người ném ra vẫn còn ở trước mắt, người dẫn đầu bị dọa đến mức lập tức lui về phía sau một bước, sau sống lưng dâng lên một trận hàn ý.



Cái nhà này hay lắm!!



Gã nuốt một ngụm nước bọt, chỉ vào Dương Thúy Thúy buông lời: "Chuyện ngày hôm nay, các ngươi nhớ kỹ cho ta, ta nhất định sẽ nói cho Trương viên ngoại biết."



"Không phải, ngươi nghe ta giải thích."



"Có cái gì mà giải thích?" Người dẫn đầu không nghe: "Đi."



Người dẫn đầu quay người rời đi, hai rương sính lễ kia cũng bị mang đi.



Xong rồi.



Trong đầu Dương Thúy Thúy hiện lên hai chữ như thế.



Đắc tội với Trương viên ngoại, sau này còn có thể sống tốt được sao?



Dương Thúy Thúy nghĩ đến đầu sỏ gây tội, đáy lòng phẫn nộ như núi lửa phun trào: "Giang Sơ Tranh!!"



"Làm cho mụ ta ngậm miệng lại."



Bọn thổ phỉ kích động: "Giết chết sao?"



Sơ Tranh mặt lạnh lùng: "Đánh ngất xỉu." Có thể xử lý thì cần các ngươi làm gì.



Giang Đại Sinh nhận được tin tức, vội vàng chạy từ dưới ruộng về, hình ảnh đầu tiên trông thấy chính là vợ mình nằm dưới đất.



Trong viện loạn thất bát tao, Giang Ngọc Ngọc canh giữ ở bên cạnh Dương Thúy Thúy, một bộ dáng bị dọa sợ.



Mà gian phòng của Sơ Tranh, thỉnh thoảng có nam nhân dáng người vạm vỡ ra vào, khuân đồ.



Sơ Tranh ngồi ở chỗ thoáng mát trong viện, nhắm mắt dưỡng thần.



"Chuyện gì xảy ra?"



Giang Đại Sinh lơ ngơ.



"Những người này là ai?"



Giang Ngọc Ngọc sắc mặt trắng bệch: "Không... Không biết, bọn họ đi về cùng Sơ Tranh..."



"Đi về cùng nàng?"



Giang Ngọc Ngọc gật đầu: "Cha, có phải nàng điên rồi không?"



***



Nghỉ lễ vui vẻ ♡♡♡



Lễ chỉ muốn lười biếng, ngủ ngủ thôi 😴



Quà tặng lễ ít ỏi, đừng ghét bỏ nhé ☺



Yêu yêu ~~~ ♡