Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 762 : Ác nữ làm ruộng (18)

Ngày đăng: 01:34 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



"Nếu đã như thế, vậy ngươi hôn ta một cái được không?" Sơ Tranh lừa gạt thẻ người tốt đã quen, tuyệt không ngại ngùng.



【 Ngay cả đứa bé cũng không buông tha, cầm thú! Không bằng cầm thú! 】 Vương Giả mắng to.



Sơ Tranh lơ đễnh: Thẻ người tốt của ta, hôn hôn thì thế nào? Mặc dù hắn là tên ngốc, nhưng thân thể là nam nhân trưởng thành!



【...】



Sơ Tranh nhắc nhở nó: Mi vẫn nên offline đi, bằng không thì lát nữa lại trông thấy cảnh không nên nhìn.



【...】



"Hôn?" Thu Nhai không hiểu từ này, nghi hoặc nhìn Sơ Tranh.



Sơ Tranh ra hiệu hắn dựa vào gần một chút.



Thu Nhai chần chờ kéo ngón tay, giây lát, vẫn xê dịch về phía Sơ Tranh.



Phải nghe lời.



Tiềm thức của Thu Nhai không ngừng nói với hắn như thế.



Phải nghe lời, bằng không thì sẽ bị bỏ rơi, sẽ chịu đói, sẽ bị đánh.



Nhưng mà nàng sẽ không.



Cho nên phải nghe lời.



Đầu ngón tay Sơ Tranh nâng cằm hắn lên, khiến cho hắn ngẩng đầu.



Thu Nhai có chút mờ mịt nhìn cô.



Cô cúi đầu hôn hắn.



Sợ hù dọa hắn, chỉ hôn một cái như chuồn chuồn lướt nước.



"Thế này, hiểu chưa?"



Phản ứng của Thu Nhai không giống như người bình thường bị hôn, hắn bập bập môi, không có mùi vị gì, nghi ngờ hơn: "Tại sao phải ăn quà vặt?"



"..." Sơ Tranh bình tĩnh giải thích: "Cái này gọi là hôn, không phải ăn."



Thu Nhai cái hiểu cái không: "Ta phải... Như thế... Hôn, hôn ngươi sao?"



Sơ Tranh thu tay lại: "Ừ, báo đáp vì ta đối tốt với ngươi."



Thu Nhai suy tư lời Sơ Tranh nói.



Đầu càng nghĩ càng loạn.



Hắn dứt khoát không nghĩ nữa.



Nàng chắc chắn sẽ không lừa gạt mình.



Thu Nhai nghĩ như vậy, liền gật đầu.



Hắn nhìn khoảng cách của mình và Sơ Tranh một cái, có chút ủy khuất: "Vậy ngươi thấp xuống một chút, ta không hôn được."




"Ngươi như vậy ta làm sao ôm ngươi? Lui ra chút." Sơ Tranh liền trực tiếp hơn nhiều.



Sơ Tranh không nhìn thấy thần sắc của Thu Nhai, nhưng cũng có thể tưởng tượng ra được, nét mặt của hắn bây giờ có bao nhiêu ủy khuất.



"Ngươi chỉ gặp ác mộng, ta sẽ không không cần ngươi." Sơ Tranh vỗ vỗ phía sau lưng hắn: "Đừng khóc."



"Ngươi chính là không cần ta nữa." Thu Nhai cố chấp giống như đứa bé: "Ta gọi ngươi như thế, ngươi đều không để ý đến ta, nơi đó không có bất kỳ ai, ngươi để ta ở lại đó, ngươi không cần ta nữa..."



Thu Nhai càng nói càng khổ sở.



Rất có xu thế gào khóc.



Sơ Tranh: "..."



Ngươi mẹ nó nằm mơ cũng trách ta à!!



Ta cõng nồi mà cũng phải cõng cả trong mơ luôn sao?



"Ngươi chỉ là nằm mơ."



"Nhưng ta nhìn thấy, rất chân thực, ngươi không để ý đến ta..."



"Không phải ta đang để ý đến ngươi sao." Hơn nửa đêm ta không được ngủ, ở đây nói mò với ngươi. Còn muốn thế nào nữa!



"Vừa rồi ngươi không để ý đến ta."



"Trong mộng ta làm sao để ý đến ngươi?"



"Vì sao trong mộng ngươi không để ý đến ta?"



"..."



Đó là giấc mộng của ngươi, trời mới biết sao ta lại không để ý tới ngươi.



...



Bên ngoài viện.



Hai tên thổ phỉ hơn nửa đêm không ngủ, ngồi ở cửa phòng nghe.



Thổ phỉ Giáp bên trái nhỏ giọng hỏi đồng bạn: "Vừa rồi ngươi có nghe thấy tiếng khóc không?"



Thổ phỉ Ất có chút không xác định: "Hình như có... Không nghe rõ lắm."



"Sơ Tranh tiểu thư sẽ không..." Thổ phỉ Giáp chỉ chỉ vào trong.



Thổ phỉ Ất kinh ngạc: "Đó là một tên ngốc..."



Thổ phỉ Giáp tát một cái qua: "Ngươi nhỏ giọng một chút, người ta tên Thu Nhai, tên ngốc là cho ngươi gọi sao?"



Thổ phỉ Ất sờ đầu, ủy khuất: "Không phải Sơ Tranh tiểu thư cũng gọi như vậy sao?"



Thổ phỉ Giáp trợn mắt trừng một cái: "Ngươi có thể so sánh với Sơ Tranh tiểu thư? Không thấy trước đó, mấy đứa bé kia khi dễ Thu Nhai, bị Sơ Tranh tiểu thư chỉnh như thế nào à."



Dường như thổ phỉ Ất nhớ tới, vội vàng che miệng.



Một lát sau lại buông ra: "Sơ Tranh tiểu thư, sẽ không thật sự làm Thu Nhai chứ?"



"Lớn lên đẹp như thế, mặc dù đầu óc có chút vấn đề, nhưng thân thể không có vấn đề, Sơ Tranh tiểu thư nhặt hắn về, cũng không thể chỉ nuôi cho đẹp thôi đúng không?" Thổ phỉ Giáp nói rất có lý.